🪆 Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Người Thân
Kể lại một trải nghiệm của bản thân trang 75; Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ đối với bản thân; Ôn tập trang 79; Bài 10: Mẹ thiên nhiên; Tri thức ngữ văn trang 80, 81; Lễ cúng thần lúa của người Chơ-ro; Trái Đất - Mẹ của muôn loài; Hai cây phong; Thực hành tiếng
Bác sĩ Eben Alexander và tựa sách "Chứng cứ về thiên đường" phiên bản tiếng Anh. (Ảnh qua Thespirituniversity.com) Ký ức của ông bắt đầu tại một không gian nguyên thủy, thô sơ, ảm đạm và có phần thờ ơ gọi là "Vùng Quang cảnh của Giun đất". May mắn thay, trong bầu
1.1. Yêu cầu đối với bài văn kể lại một trải nghiệm. - Dùng ngôi thứ nhất để chia sẻ trải nghiệm của bản thân. - Sắp xếp các sự việc theo trình tự hợp lý. - Kết hợp kể, tả và thể hiện cảm xúc của người kể đối với sự việc. - Nêu ý nghĩa của trải
Câu lạc bộ mới của Mi Jeong thu hút sự chú ý. Gi Jeong gặp một người khiến cô thao thức. 5. Tập 5 Bữa ăn thân thiện của Gi Jeong và Tae Hun có bước ngoặt. 12. Tập 12 70ph. nạn nhân và người phản ứng đầu tiên kể lại những trải nghiệm kinh hoàng của họ với núi
Năm 2022, sự kiện Ngày hội Giáo dục châu Âu chính thức quay trở lại với mô hình trực tiếp sau một năm diễn ra theo hình thức trực tuyến do ảnh hưởng của đại dịch COVID-19, sẽ diễn ra với sự tham gia của 15 quốc gia châu Âu: Áo, Bỉ, Bulgaria, Hungary, Phần Lan, Pháp, Đức, Ireland, Ý, Hà Lan, Romania, Ba Lan, Slovakia
Bằng sự trải nghiệm thực tiễn, Người đã rút ra kết luận: "Trong thế giới bây giờ chỉ có cách mệnh Nga là đã thành công và thành công đến nơi, nghĩa là dân chúng được hưởng cái hạnh phúc, tự do, bình đẳng thật, không phải tự do và bình đẳng giả dối như đế
Bước 3: Tận dụng mọi giác quan khi ăn. Bước 3: Ăn chậm, nhai kỹ. Ăn uống chánh niệm là một trải nghiệm thú vị về giác quan. Có rất nhiều thứ để quan sát và cảm nhận trong một bữa ăn, từ màu sắc, mùi hương, kết cấu đến bầu không khí xung quanh. Bạn có thể trò
Người chơi sẽ được hoá thân trở thành một lãnh chúa hùng mạnh của Camelot có nhiệm vụ tìm hiểu về thảm họa dị thường kể trên, lãnh đạo quân đội đẩy lùi quỷ dữ, từng bước giành lại lãnh thổ và mang lại ánh sáng hy vọng trước kia trên thánh địa tươi đẹp này.
1 1.Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của bản thân (15 mẫu) 2 2.Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ (15 mẫu) - Văn 6 - Download.vn. 3 3.Top 12 bài văn Kể lại một trải nghiệm của em Ngắn Gọn - VnDoc.com. 4 4.Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em ngắn nhất (15 mẫu)
sYT8. Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Bạn Bè ❤️️ 15+ Mẫu Hay Nhất ✅ Cùng Tham Khảo Những Mẫu Văn Kể Ngắn Gọn Và Hấp Dẫn Sau Đây. Cách Kể Lại Một Trải Nghiệm Với Bạn BèDàn Ý Kể Lại Một Trải Nghiệm Với Bạn BèHãy Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Bạn Bè – Mẫu 1Văn Mẫu Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Bạn Bè – Mẫu 2Kể Lại Một Trải Nghiệm Với Bạn Bè Ngắn Nhất – Mẫu 3Bài Văn Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Bạn Bè Đặc Sắc – Mẫu 4Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Bạn Bè Chi Tiết – Mẫu 5Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Bạn Bè Ấn Tượng – Mẫu 6Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Bạn Bè Chọn Lọc – Mẫu 7Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Bạn Bè Ngắn Gọn – Mẫu 8Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Bạn Bè Đơn Giản – Mẫu 9Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Bạn Bè Dài – Mẫu 10Kể Lại Một Trải Nghiệm Đáng Nhớ Của Em Với Bạn Bè Ngắn Gọn – Mẫu 11Kể Lại Một Trải Nghiệm Đáng Nhớ Của Em Với Bạn Bè Hay Nhất – Mẫu 12Kể Lại Một Trải Nghiệm Đáng Nhớ Của Em Về Một Người Bạn Mà Em Nhớ Mãi Ngắn Gọn – Mẫu 13Kể Lại Một Trải Nghiệm Đáng Nhớ Của Em Về Một Người Bạn Mà Em Nhớ Mãi Hay Nhất – Mẫu 14Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Bạn Bè Lớp 6 Nâng Cao – Mẫu 15 Chia sẻ đến bạn đọc cách kể lại một trải nghiệm với bạn bè đơn giản nhất đó chính là dựa vào các ý sau đây – Giới thiệu về trải nghiệm Hoàn cảnh Khi nào? Ở đâu? Nhân vật có liên quan Bạn bè. – Kể lại diễn biến một cách chi tiết nhất. Cụ thể Những sự kiện xảy ra trải nghiệm Kể lần lượt những sự kiện diễn ra theo trình tự cụ thể. Bài học rút ra được từ trải nghiệm Trân trọng cuộc sống, yêu mến người bạn nhiều hơn. Suy nghĩ, cảm xúc sau trải nghiệm Bản thân trưởng thành hơn, cần sống có trách nhiệm… Tìm đọc thêm mẫu 🌷 Kể Về Một Trải Nghiệm Của Em 🌷 ấn tượng Dàn Ý Kể Lại Một Trải Nghiệm Với Bạn Bè Tham khảo ngay mẫu dàn ý kể lại một trải nghiệm với bạn bè sau đây để có thể nắm bắt được các ý chính và dễ dàng hơn trong việc triển khai các ý văn. I. Mở bài Giới thiệu về người bạn thân định kể. Cảm xúc chung của em trước kỉ niệm khó quên về tình bạn đó. Kỷ niệm sâu sắc và ấn tượng nhất giữa em và người bạn thân đó. II. Thân bài – Kể kết hợp với miêu tả khái quát về ngoại hình, tính cách, phẩm chất nổi bật ở người bạn thân của em. Hình dáng như thế nào, gây ấn tượng gì với em? Tính cách của bạn ý ra sao Vui vẻ, hòa đồng, dễ gần, tốt tính,…. Tình bạn đó đã kéo dài được bao nhiêu năm 2 năm, 5 năm, 10 năm,…? – Kể khái quát về kỉ niệm đáng nhớ và sâu sắc nhất giữa em và bạn thân đó Có thể là kỉ niệm vui, buồn,… Chuyện xảy ra vào thời điểm nào? Hoàn cảnh như thế nào? Khung cảnh ra sao? – Thuật lại diễn biến câu chuyện đó. Thái độ, cách giải quyết của những nhân vật trong câu chuyện đó? Cảm xúc khi trải qua kỉ niệm đó? Sau kỉ niệm ấy, tình bạn của em có điều gì thay đổi không? Gắn bó, thân thiết hơn? III. Kết bài Nêu kết thúc của câu chuyện đó. Tình cảm của em dành cho bạn thân của mình sau trải nghiệm đó? Kỉ niệm đó để lại những ấn tượng như thế nào trong em và người bạn thân đó? Tham khảo 🍂 Kể Lại Một Trải Nghiệm Đáng Nhớ Của Em 🍂 ngắn Hãy Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Bạn Bè – Mẫu 1 Chia sẻ đến bạn đọc mẫu văn về chủ đề ”Hãy kể lại một trải nghiệm của em với bạn bè” sau đây. Kì nghỉ hè năm nay, tôi về quê ngoại chơi. Suốt ba tháng hè, tôi đã có nhiều trải nghiệm thú vị. Đó là những buổi sáng thức dậy thật sớm để cùng ông đi dạo trên cánh đồng lúa mênh mông, cảm nhận mùi lúa chín. Đó là những bữa cơm ngon lành mà bà ngoại nấu, dù giản dị nhưng chan chứa tình yêu thương của bà. Đó còn là những buổi chiều cùng đám bạn trong xóm đi thả diều, bắt cá… ngoài đồng. Nhưng tôi nhớ nhất là trải nghiệm về lần đầu tiên được bơi dưới sông. Hồi ở thành phố, tôi chỉ mới tập bơi tại bể bơi. Hôm đó, nhóm bạn trong xóm rủ tôi đi ra con sông tổ chức cuộc thi bơi. Tôi vô cùng thích thú khi được hòa mình dưới dòng nước mênh mông, mát mẻ. Với kinh nghiệm năm năm học bơi, tôi đã đánh bại tất cả các đối thủ, ngoại trừ Tú. Chúng tôi là những đối thủ ngang sức ngang tài. Trận thi đấu cuối cùng sẽ quyết định người chiến thắng. Long được chọn làm trọng tài. Sau khi Long thổi còi bắt đầu hiệp đấu. Chúng tôi ra tư thế chuẩn bị vào cuộc đua. Tiếng hô hào, cổ vũ vang vọng khắp con sông. Cả hai không ai chịu kém ai vẫn đang bơi song song nhau. Tôi rất tự tin mình sẽ giành chiến thắng. Bỗng nhiên, chân của tôi bị chuột rút, không cử động được. Tôi bơi chậm lại rồi dần tụt lùi phía sau. Lúc này, tôi chỉ còn biết đập tay vùng vẫy, uống phải không biết bao nhiêu là nước. Có tiếng ai hoảng hốt kêu lên “Hình như thằng Hoàng bị chuột rút rồi”. Thế rồi, nhanh như cắt, Tú bơi đến cứu tôi, rồi đưa tôi vào bờ. Sau hôm đó, tôi và Tú trở nên thân thiết hơn. Một trải nghiệm đáng nhớ, khiến tôi học được bài học quý giá. Không chỉ vậy, tôi còn có thêm một người bạn thân thiết. Mời bạn xem thêm 🌼 Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Bản Thân 🌼 hay nhất Văn Mẫu Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Bạn Bè – Mẫu 2 Văn mẫu kể lại một trải nghiệm của em với bạn bè sau đây sẽ giúp bạn đọc có thêm nhiều tài liệu tham khảo. Ròm là hàn Ròm là hàng xóm nhà tôi. Chúng tôi chơi với nhau từ hồi còn bú sữa. Thật ra nó có tên họ đàng hoàng nhưng bọn tôi ai cũng gọi nó là Ròm, nhất là mỗi khi nó ở trần, lòi cả xương sườn ra. Nói thế thôi chứ bọn trẻ nhà quê chúng tôi ai cũng èo uột cả, chẳng hơn gì nó đâu nhưng gọi mãi rồi quen. Mà cũng lạ, tuy nó là con trai, lại cao hơn tôi cả khúc nhưng lại cứ bị tôi ăn hiếp! không biết nó có cảm giác gì khi bị tôi sai mà cái đầu bù xù của nó cứ gật lia lịa, cười cười rồi làm ngay. Đúng là thằng đần! Thế nhưng lâu lâu nó lại rủ tôi đi xem hát ở đầu làng nữa cơ. Và đối với tôi, nó là thằng bạn tốt nhất trên đời. Tôi và nó hay chơi ở gần bờ sông, 1 nơi êm dịu và yên lành vô cùng. Nhưng ấy chỉ là ngay khúc sông đó thôi, chứ còn bên kia sông thì không ai dám bén mảng đến bao giờ. Đó là ngôi nhà của bà 5 xóm dưới. Hồi đó bà sống ở đó nhưng cách đây vài năm khi con bà chết đuối thì bà chuyển về xóm dưới sống cùng họ hàng. Thế là ngôi nhà bỏ hoang, Và từ đó chẳng biết từ đâu lại có tin đồn ngôi nhà có ma! Lúc đầu vài đứa biết rồi từ từ hết người này đến người kia và rồi cả xóm ai cũng đồn ầm lên. Không biết người đồn có thật nhìn thấy con ma bay là đà gì đó hay không nhưng cả tôi và thằng Ròm đều thấy ơn ớn. Tuy thế nhưng khu đồng cỏ đã bị tụi thằng Tí, thằng Tèo giành chơi nên tụi tôi đành phải “dũng cảm” chơi ở mé sông; và lại ban ngày thì ma nào lại dám nhát bọn tôi. Nhưng quả thật là lâu lâu tôi cũng khá tò mò về chuyện ma quỷ đó và tôi cũng đã từng rủ thằng Ròm đi khám phá 1 phen nhưng nó chuyên môn từ chối, thằng coi vậy mà nhát! Nhưng nó không né mãi được, thằng Tí quậy ấy đã ngang nhiên thách bọn tôi đi vào ngôi nhà hoang ấy đương nhiên là 1 người như tôi không đời nào lại để bị coi thường thế được, thế là tôi đồng ý. Nhưng chẳng bao lâu sau tôi lại hối tiếc cái tính anh hùng rơm ngu ngốc của mình. Tôi lo ngay ngáy thằng Ròm cũng chẳng hơn gì, nó mới nghe tôi nói mà đã la oai oái cả lên, lại càng làm tôi nhụt chí anh hùng. Nhưng để bảo vệ danh dự tôi nhất quyết phải đi, thế là tôi năn nỉ, năn nỉ, rồi bắt buộc, và cả hăm dọa thằng quỉ đó. May mắn là nó biết sợ nên đồng ý liền. Thế là tối đó bọn tôi trốn ba mẹ chạy ù ra bờ sông bọn thằng Tí đã chờ sẵn nhưng tụi nó không vô mà lại núp sau bụi tre xem bọn tôi. Tôi ra vẻ bình tĩnh kéo ngay thằng Ròm vào trong dưới những cặp mắt đầy ngưỡng mộ của tụi nó, nhưng có ai biết rằng tôi đang toát cả mồ hôi. Tôi rất sợ bóng tối! thằng Ròm không biết thì sao chứ khi tôi bóp chặt tay nó, nó la oai oái cả lên. Vào đến giữa nhà cũng chưa thấy gì, vẫn là bóng tối và những cơn gió lùa. Tuy đã bớt sợ nhưng sao tôi hồi hộp quá. Tôi tưởng tượng không biết con ma này sẽ ra sao… ốm, mập? cao, thấp? bay hay là đi như con người ? Eo ôi, nghĩ đến thế tôi rùng cả mình… RẦM… Bố, mẹ, bà nội, thằng Ròm…mọi người đều xung quanh tôi cả. Thằng Ròm kể khi cánh cửa sồ chợt đóng ầm lại, nó cứng cả người, đang tính lôi tôi ra thì mới nhận ra tôi đã mất tiêu, hoảng hồn, mò mẫm mãi thì phát hiện ra tôi đây nằm thẳng đơ dưới sàn! Nó sợ quá chạy đi kiếm người lớn. Tụi thằng Tí thấy Ròm chạy, sợ quá cũng toán loạn cả lên. Tối đó tôi bị 1 trận tơi tả, bố quất mấy phát đau điếng cả người, còn nội thì cứ ngồi niệm phật, sợ tôi bị ma ám! thằng Ròm cũng chẳng hơn gì tôi, cũng tơi bời. Đúng là 1 buổi tối nhớ đời! Tham khảo thêm mẫu văn 🌼 Kể Về Một Kỉ Niệm Đáng Nhớ Của Em 🌼 hay nhất Kể Lại Một Trải Nghiệm Với Bạn Bè Ngắn Nhất – Mẫu 3 Xem thêm mẫu văn kể lại một trải nghiệm với bạn bè ngắn nhất dưới đây nhé! Hồi nhỏ tôi chơi thân với 4 người bạn là Trang, Thảo, Nhi và Yến, trong đó người bạn thân nhất và gần nhà tôi nhất là Thảo. Một lần chúng tôi rủ nhau đi công viên chơi bằng xe đạp vì công viên cũng chỉ cách nhà tôi khoảng 3km. Chúng tôi đi chơi rất vui vẻ nhưng đến lúc chuẩn bị về thì tôi phát hiện ra mình bị rơi mất chùm chìa khoá nhà khi đi đã mang theo. Lúc đó tôi sợ hãi và lo lắng vô cùng, các bạn của tôi cũng lo lắng vì trời đã gần tối phải về kẻo bố mẹ lo, tôi cũng biết vậy nên đã bảo các bạn về trước còn tôi phải ở lại tìm chìa khoá. Các bạn rủ nhau đi về nhưng Trang thì không, cậu ấy muốn ở lại tìm chìa khoá cùng tôi đến khi nào tìm được mới về. Tôi rất bất ngờ và lo rằng cậu ấy sẽ bị bố mẹ mắng nhưng Trang nói “Cậu yên tâm đi, bố mẹ tớ sẽ không mắng khi biết tớ giúp đỡ bạn bè đâu!”. Thế là tôi và Trang đi lại những nơi chúng tôi đã ghé qua để tìm, hai đứa chia nhau ra tìm cuối cùng Trang lại chính là người tìm thấy, hai đứa ôm nhau vui sướng rồi cùng nhau đi về. Trên đường về tôi cảm ơn Trang rất nhiều, không có Trang không biết tôi sẽ phải tìm đến bao giờ. Tôi nhận ra một người bạn tốt là người bạn luôn sẵn sàng bên cạnh và giúp đỡ ta, và Trang chính là một người bạn như thế. Còn rất nhiều kỉ niệm khác nữa với Trang nhưng đây là kỉ niệm đầu tiên đáng nhớ trong tình bạn của tôi Giới thiệu cùng bạn 🍀 Kể Về Kỉ Niệm Đáng Nhớ Với Người Bạn Thân 🍀ngắn Bài Văn Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Bạn Bè Đặc Sắc – Mẫu 4 Dưới đây là bài văn kể lại một trải nghiệm của em với bạn bè đặc sắc, đừng vội bỏ qua nhé! Mỗi chúng ta đều có những trải nghiệm quý giá trong cuộc đời. Qua những trải nghiệm đó, con người rút ra cho mình những điều có giá trị. Người bạn thân nhất của tôi là Minh Hà. Chúng tôi vừa là hàng xóm, vừa là bạn cùng lớp. Điều đó khiến cho tình bạn của cả hai thêm gắn kết. Minh Hà là một cô bạn hiền lành và ít nói, còn tôi lại năng động và hướng ngoại. Tôi và Hà thường giúp đỡ nhau trong học tập nên đã trở thành đôi bạn cùng tiến. Tôi còn nhớ một lần, tôi mải xem phim nên đã quên học bài. Buổi học hôm sau, cô giáo yêu cầu cả lớp làm bài kiểm tra mười lăm phút. Tôi ngồi loay hoay mà vẫn không làm được một câu nào. Thấy vậy, Minh Hà đã lén đập vào tay tôi. Thì ra, Hà muốn tôi chép bài của bạn. Tôi không nghĩ ngợi gì, chép luôn bài của Hà. Tiết học sau đó, khi nhận xét về bài kiểm tra, cô giáo đã nói – Cô cảm thấy rất buồn vì trong lớp vẫn còn hiện tượng chép bài. Minh Hà và Thu Trang, hai em có điều gì muốn nói với cô không? Tôi và Hà nghe cô giáo nhắc đến tên mình thì cảm thấy vô cùng lo lắng. Cả lớp bắt đầu bán tán xôn xao. Cô giáo nói tiếp – Cô vẫn thường dạy các em phải trung thực trong thi cử. Nếu như bài kiểm tra đạt kết quả không tốt, cô có thể cho các em gỡ điểm. Nhưng nếu hành vi gian lận thì cô tuyệt đối sẽ không tha thứ. Nghe cô giáo nói vậy, tôi biết mình là người có lỗi. Tôi liền đứng lên nói với cô giáo – Thưa cô… em là người đã chép bài của bạn Minh Hà ạ! – Không… cô ơi, là em đã để cho bạn Thu Trang chép bài của mình ạ! Cô giáo liền nói – Thu Trang đã biết nhận lỗi, điều đó rất tốt. Nhưng việc Minh Hà để cho bạn chép bài cũng là sai. Lần này, cô sẽ để hai em làm lại một bài kiểm tra khác. Nếu có lần sau, cô sẽ phát nặng nhé? Cả hai chúng tôi đều thở phào nhẹ nhõm – Vâng ạ. Quả là một trải nghiệm đáng nhớ của tôi. Từ đó, tôi luôn chăm chỉ học tập để không phạm phải lỗi lầm như vậy. Tình bạn của tôi và Minh Hà cũng ngày càng gắn kết hơn. Chia sẻ cùng bạn 🌹 Kể Lại Một Kỉ Niệm Đáng Nhớ Về Tình Bạn 🌹 ngắn Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Bạn Bè Chi Tiết – Mẫu 5 Tham khảo thêm gợi ý về mẫu văn kể lại một trải nghiệm của em với bạn bè chi tiết sau đây. Em với Tâm chơi với nhau từ thuở bé nên chúng em gắn bó thân thiết với nhau lắm. Giữa chúng em có rất nhiều kỉ niệm đẹp và đáng nhớ nhưng có lẽ có một kỉ niệm mà không bao giờ có thể quên được đó là một lần cúp học đi chơi của hai bọn em. Em còn nhớ như in hôm đó là một buổi tối mùa hè nóng bức và ngột ngạt. Cái nóng từ đường bốc lên khiến ai cũng cảm thấy mệt mỏi và khó chịu. Tâm đèo em trên con xe đạp nhỏ để đi đến lớp học thêm. Hai đứa vừa đi vừa than vì nóng như vậy mà phải đi học. Bỗng trong đầu em liền lóe lên một ý tưởng và em bảo với Tâm – Ê mày ơi hay là tao với mày thử một lần trốn học đi. Nay nóng thế này học cũng không vào đầu được đâu. Nghe em nói vậy Tâm lo sợ và từ chối – Thôi đi học đi nhỡ thầy mà biết thầy gọi điện cho phụ huynh đấy. – Thôi lớp đông thế chắc thầy không để ý đâu. Thôi đi đi… Nhá? Và cuối cùng sau một hồi năn nỉ mãi Tâm quyết định sẽ cúp học cùng với em. Vì vậy nên chúng em không đến chỗ học thêm nữa mà rẽ sang một địa điểm khác. Tối hôm đó chúng em đã đi ăn và đi chơi với nhau suốt cả buổi. Chúng em tự thưởng cho mình nhiều món ăn vặt lắm nào là xúc xích, lạp sườn, khoai tây chiên… rồi hai đứa đạp xe ra bờ hồ ngồi ăn kem hóng mát. Tuy cả hai đều lo sợ sẽ bị bắt nhưng chúng em thấy rất vui và thoải mái. Tâm và em đã có thời gian tâm sự với nhau rất nhiều chuyện từ chuyện trường lớp đến bạn bè, gia đình… Nhờ có buổi tối đó mà chúng em hiểu nhau nhiều hơn và trở nên càng gắn bó thân thiết. Sau đó chúng em đã trở về nhà và một điều không hay đã xảy ra đó là cả bố mẹ em và Tâm đều đã biết chúng em trốn học đi chơi. Lúc đó hai đứa đều phải xin lỗi bố mẹ rối rít và hứa sẽ không bao giờ tái phạm nữa. Vì vậy nên bố mẹ cũng bỏ qua cho hai đứa chúng em lần này. Dẫu biết rằng đó là một việc làm sai trái và không nên làm nhưng giờ nghĩ lại em vẫn thấy rất vui. Đó là trải nghiệm mà có lẽ cả em và Tâm sẽ nhớ suốt đời và không bao giờ có thể quên được. Mời bạn tham khảo 🌠 Hãy Kể Một Kỉ Niệm Khó Quên Về Tình Bạn 🌠chi tiết Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Bạn Bè Ấn Tượng – Mẫu 6 Đón đọc thêm mẫu văn kể lại một trải nghiệm của em với bạn bè ấn tượng được nhiều bạn đọc yêu thích sau đây. Ngày ấy, nhà tôi ở ven một con suối nhỏ nước trong veo, vào những hôm trời nắng đẹp đứng trên bờ suối, tôi có thể nhìn thấu xuống tận dưới đáy, ở đó có những viên sỏi trắng tinh và cả những đàn cá trắng tung tăng bơi lội. Hàng ngày, tôi cùng lũ bạn lại rủ nhau ra suối, đi men theo mép của con suối bắt ốc, nhặt đá trắng về để chơi đồ hàng. Và vui nhất là vào những ngày hè, chúng tôi thường trốn mẹ ra suối tắm. Thực ra con suối nhỏ nhưng có những đoạn rất sâu có thể ngập đầu người lớn. Và ở trên đó là chiếc cầu của nhà dân bắc qua để lấy lối đi vào nhà. Như thường lệ, buổi trưa ấy, chờ cho mẹ ngủ say tôi liền chạy sang nhà mấy thằng bạn học cùng lớp rủ chúng ra chỗ cầu nhà ông Quân chúng tôi thường đặt tên những chiếc cầu bằng chính tên nhà chủ đó. Buổi trưa trời nắng nóng như lửa đốt, được đắm mình trong dòng nước mát thì còn gì bằng. Bởi vậy nên vừa nghe tiếng huýt sáo báo hiệu quen thuộc của tôi, mấy thằng cũng vội vã lách cửa sau, nhanh chóng ra chỗ hẹn. Vừa ra khỏi nhà, cả lũ chúng tôi chạy thật nhanh vì sợ cha mẹ phát hiện ra, bởi chúng tôi đều biết rằng nếu bị bại lộ chắc chắn đứa nào đứa nấy sẽ no đòn. Năm phút sau, cây cầu và dòng nước mát đã hiện ra trước mắt chúng tôi. Tôi có ý kiến hôm nay sẽ không bơi bình thường như mọi khi nữa mà thi nhảy xa, tức là đứng trên cầu nhảy xuống, ai nhảy xa nhất sẽ là người thắng cuộc. ì làm một hồi lâu đã chán, chúng tôi trèo lên một mỏm đá nằm nghỉ ngơi ngắm mây trời. Lúc này, Thắng – thằng cha gan lì cóc tía nhất lên tiếng Tớ nghĩ ra trò mới nữa rồi. Trò gì vậy? Cả lũ nhao nhao lên tiếng hỏi. Chơi lặn, đứa nào lặn được lâu nhất tuần sau đi học sẽ không phải đeo cặp. Cả lũ reo hò hưởng ứng nhiệt liệt. Trở lại chỗ chơi cũ, tôi nói Bây giờ sẽ thi lần lượt từng đứa một, những đứa còn lại đứng trên bờ theo dõi bấm giờ. Và tôi phân công luôn vì Thắng là người đầu têu nên sẽ là người thử sức đầu tiên, cả bọn vỗ tay hưởng ứng. Quả thật trong nhóm Thắng luôn tỏ ra đàn anh hơn cả, hắn không những học giỏi mà mọi trò chơi hắn cũng chẳng bao giờ chịu thua ai. Thắng chuẩn bị tinh thần xong, tôi hô Một. Hai. Ba. Bắt đầu! Ùm!… Thắng đã nhảy khỏi cây cầu mất tăm trong dòng nước. Lũ chúng tôi reo hò tán thưởng và bắt đầu bấm giờ 1,2, 3, phút trôi qua sang phút qua vẫn chưa thấy Thắng nổi lên. Chúng tôi trầm trồ khen ngợi sự tài ba của Thắng. Sang đến phút thứ 4, tôi bỗng cảm thấy nóng ruột bởi bình thường nhiều lắm thì chỉ đến phút thứ ba là chúng tôi đã chẳng thể nào chịu nổi. Thế mà đến giờ vẫn chưa thấy Thắng, mấy đứa kia cũng bắt đầu lo lắng, chỉ trong nháy mắt chẳng kịp bảo nhau câu nào mấy đứa bơi giỏi liền nhảy xuống, vừa lúc đó chúng tôi đã thấy Thắng trồi lên, khuôn mặt tái nhợt, thở lấy thở để, chúng tôi vội vàng dìu Thắng vào bờ. Người Thắng lúc này đã gần như lả đi. Phải mười phút sau Thắng mới lên tiếng Chỉ cần một tích tắc nữa thôi là tao đi chầu thuỷ thần chúng mày ạ. Sao vậy, mọi ngày mày bơi, lặn giỏi lắm cơ mà. Ừ, thì tao vẫn tự tin như vậy, nhưng đúng lúc sắp chịu không nổi định trồi lên thì tao bị vướng vào chùm rễ cây mọc lan từ rừng ra cuốn chặt vào chân, tao cứ định trồi lên thì nó lại kéo tao xuống, may quá đúng lúc nghĩ rằng chết thật rồi thì bỗng dưng chân tao lại giật ra được và cố sức ngoi lên. Nghe tiếng Thắng hổn hển kể, chúng tôi đứa nào đứa nấy đều khiếp sợ. Chờ cho Thắng đỡ mệt chúng tôi mới dám về nhà và câu chuyện này vẫn mãi là bí mật của lũ chúng tôi. Đọc thêm 💚 Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Bạn Thân 💚 ngắn gọn Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Bạn Bè Chọn Lọc – Mẫu 7 Khám phá thêm mẫu văn kể lại một trải nghiệm của em với bạn bè chọn lọc hay nhất. Nghỉ hè, em và Minh Phương đã đăng kí tham gia câu lạc bộ Tiếng Anh của trường. Phương là người bạn cùng lớp mà em mới quen. Nhưng cả hai đã trở nên thân thiết như những người bạn thân. Chúng em đã có cùng nhau trải qua nhiều trải nghiệm thú vị. Trong đó, em nhớ nhất là buổi sinh hoạt đầu tiên của các thành viên trong câu lạc bộ. Buổi sáng hôm đấy, em dậy thật sớm. Sau khi chuẩn bị xong, em sang rủ Minh Phương. Cả hai cùng đạp xe đến trường. Chúng em cất xe, rồi đến phòng học của câu lạc bộ. Chào đón chúng em là cô Thu – chủ nhiệm của câu lạc bộ. Cô cũng là giáo viên dạy chúng em môn Tiếng Anh ở trường. Ngoài ra, một số anh chị khóa trên là thành viên của câu lạc bộ cũng đã có mặt. Em và Phương tìm chỗ ngồi. Khoảng tám giờ, buổi sinh hoạt đầu tiên của câu lạc bộ bắt đầu. Đầu tiên, cô Thu đã giới thiệu đôi nét về bản thân, về câu lạc bộ. Sau đó, các anh chị khóa trên đã biểu diễn một tiết mục văn nghệ để chào mừng chúng em – những thành viên mới. Bài hát được biểu diễn là “ Trouble Is A Friend” – một bài hát tiếng Anh mà em rất thích. Kết thúc phần chào hỏi, các thành viên trong câu lạc bộ đã có thời gian để làm quen với nhau. Mỗi thành viên sẽ tự giới thiệu đôi nét về bản thân bằng tiếng Anh. Tiếp đến, cô Thu đã tổ chức nhiều trò chơi thú vị. Em và Minh Phương đã xung phong tham gia trò chơi “Ai nhanh hơn”. Mỗi đội thi đấu sẽ bốc thăm để nhận được một chủ đề, chúng em sẽ phải tìm các từ vựng tiếng Anh có liên quan đến chủ đề đó. Thời gian thi đấu sẽ là năm phút. Đội của em đã bốc thăm được chủ đề hoa quả. Em và Minh Phương đã nghĩ và viết được khá nhiều từ vựng. Kết quả chung cuộc, chúng em đã về nhì. Buổi sinh hoạt kết thúc rất vui vẻ. Em và Minh Phương cũng đã có thêm trải nghiệm thú vị. Cả hai thống nhất sẽ tiếp tục tham gia câu lạc bộ. Chúng em cũng trở nên gắn bó hơn, hiểu nhau hơn. Quả là một trải nghiệm đáng nhớ và ý nghĩa. Nhờ vậy, em đã hiểu thêm về người bạn của mình. Em cũng tự hứa với bản thân sẽ trân trọng tình bạn này. Chia sẻ thêm 🌏 Kể Lại Một Trải Nghiệm Buồn Của Em Về Tình Bạn 🌏 ngắn hay Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Bạn Bè Ngắn Gọn – Mẫu 8 Gợi ý đến bạn bài văn kể lại một trải nghiệm của em với bạn bè ngắn gọn, súc tích. Cậu bạn của em tên Nam, là bạn học cùng lớn lại ở cùng xóm với em. Hai đứa chơi thân với nhau từ nhỏ, lúc nào cũng dính lấy nhau, đi đâu cũng phải có đôi có cặp, có khi còn thân thiết hơn cả anh em ruột. Bố mẹ hai bên khi không thấy một trong hai đứa là biết chắc hai đứa đang ở cùng nhau hoặc hỏi đứa này sẽ biết được thông tin của đứa kia. Có lần chúng em đang trên đường đi học về, trời bỗng nhiên nổi gió dông gió, mây đen ùn ùn kéo đến, thấy gió mát lại lộng gió em và Nam khoái chí đạp xe trên đường. Dù được mọi người nhắc đi nhanh kẻo trời mưa nhưng hai đứa bỏ ngoài tai. Trời đổ mưa rào, cơn mưa mùa hè mát lạnh, từng hạt nước mưa rơi vào mặt tạo cảm giác thích thú, em với Nam rủ nhau vừa đi xe đạp vừa tắm mưa. Được một đoạn vì đường mưa trơn trượt, xe Nam và vào cái nắp cống nên ngã lăn ra đường, em nhìn thấy thế liền phanh gấp xe lại nên cũng ngã nhào. đứa bị đau chẳng còn thiết tắm mưa, chỉ đành dong xe đạp về nhà. Đêm hôm ấy cả hai đứa đều bị sốt và ho, thế là bị cảm lạnh. Dù bị bố mẹ mắng và phải nghỉ học vài hôm nhưng khi đi học trở lại, hai đứa gặp nhau vẫn cười khúc khích về vụ tắm mưa đó. Chúng em hứa sẽ không nghịch dại như thế nữa, ngược lại nếu một trong hai đứa có ý định không tốt thì đứa còn lại phải có trách nhiệm khuyên bảo hoặc ngăn cản, nhất định không được hùa theo hoặc cổ vũ. Tình bạn của chúng em đã trưởng thành và lớn dần lên như thế đó. Gợi ý cách 🌿 Viết Bài Văn Kể Lại Một Trải Nghiệm Buồn Của Em 🌿 ngắn gọn Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Bạn Bè Đơn Giản – Mẫu 9 Giới thiệu thêm đến bạn đọc mẫu văn kể lại một trải nghiệm của em với bạn bè đơn giản nhất. Cuối tuần vừa rồi, em đã có một trải nghiệm tuyệt vời với người bạn thân của mình, đó chính là đi đạp vịt ở Hồ Tây. Trước đó, chúng em đã xem được một video rất thú vị của các cặp bạn thân cùng nhau đi đạp vịt. Thế là chúng em đã lên kế hoạch để cùng đi chơi. Sáng chủ nhật, sau khi ăn sáng, chúng em cùng đến hồ trong tâm trạng phấn khởi. Thời tiết có nắng nhẹ, rất ủng hộ cho chuyến vui thú này của chúng em. Mua nước và thuê vịt xong xôi, chúng em bắt đầu trải nghiệm của mình. Lúc đầu, chúng em khá phấn khích nên đạp loáng cái đã ra giữa hồ. Cảm giác lâng lâng rất vui, ngồi trong vịt, chúng em thích thú trò chuyện. Nhưng một lát sau, trời trở gió, sắp có mưa dông. Chúng em hốt hoảng đạp vịt về bờ. Nhưng một phần do lo lắng, một phần có gió to nên hồ đẩy sóng, nên việc di chuyển trở nên nặng nề hơn. Lúc chúng em vào gần bờ, mưa dần nặng hạt, thật may có các chú ở đó cổ vũ và kéo dây ở vịt giúp nên chúng em vào bờ an toàn. Thật là một trải nghiệm vô cùng đặc biệt, mà mãi đến lúc trở về nhà em cũng vẫn thấy hồi hộp vô cùng! Xem thêm 🌼 Kể Lại Một Trải Nghiệm Buồn Của Em Với Người Thân 🌼 chi tiết Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Bạn Bè Dài – Mẫu 10 Tiếp tục là mẫu văn kể lại một trải nghiệm của em với bạn bè dài nhất, cùng tham khảo nhé! Thấy tôi về nhà trễ hơn mọi bữa, mẹ tôi hỏi “Hôm nay sao con về trễ vậy? Thường ngày độ 11 giờ hay hơn một chút là con về. Chắc ở lớp có sinh hoạt gì phải không con?” “Chút nữa, con kể mẹ nghe, mẹ nhé”. Trả lời mẹ xong, tôi vào cất cặp rồi ra bể nước rửa chân tay mặt mũi sạch sẽ mới vào ngồi cạnh mẹ thỏ thẻ. – Chuyện là thế này mẹ ạ! Tan học, con và Phương con nhà dì Tư đi về sau cùng. Chúng bạn đều đi xe về trước cả, chỉ mình con và Phương đi bộ. Trời nắng quá, hai đứa nép vào vệ đường mà đi. Đến ngã tư đầu làng, vừa mới bước sang bên kia đường, cả hai đứa đều nghe một tiếng rên nho nhỏ. Con bảo Phương dừng lại – Phương ơi! Hình như có tiếng ai rên? – Mình cũng nghe như thế. Chúng con nhìn quanh quất không thấy một bóng người. Bỗng, tiếng rên lại cất lên. Cả hai đứa như đã định hướng tiếng rên phát lên từ hướng nào rồi. Chúng con bước đến gần gốc me tây nằm sâu trong vệ đường một chút. – Ôi! Một bà cụ. Phương phát hiện ra trước rồi kéo tay con cùng chạy đến. Bà nằm gối đầu lên rễ me. Bộ quần áo màu nâu sẫm lấm lem bụi đường. Chiếc gậy tre trơn bóng nằm cạnh chân. Mái tóc bà đã bạc trắng. Khuôn mặt nhăn nheo xanh nhợt. Con sờ lên trán bà thấy lạnh toát. – Làm sao bây giờ hả Phương? Phương vội để cặp xuống theo, run run nói – Cậu có mang theo dầu không? Lúc này, con mới sực nhớ ra vội với lấy chiếc cặp, nhanh nhẹn kéo dây khóa lấy ra một lọ dầu gió Kim mà mẹ vừa mới mua cho con hôm trước. Phương vừa thấm dầu lên trán, mũi, thái dương bà xoa mạnh. Chừng độ mười lăm phút, chúng con thấy người bà ấm lại hơi thở bắt đầu đều dần. Bà mở mắt nhìn chúng con rồi thều thào – Cho bà chút nước. Nghe bà vừa nói xong, Phương quay lại con nói nhanh – Cậu ngồi đây với bà, mình chạy đi mua nước nhé! – Phương chạy lùi lại gần một trăm mét, ngay quán cô Lựu, mua một túi nước chanh có ống hút rồi tất tả trở lại đưa cho con. Cầm túi nước, con từ từ cho bà uống. Được nửa túi, bà bảo cho bà nằm nghỉ một tí. Phương ngồi xuống bên cho bà tựa. Một lúc sau, bà uống tiếp hết túi nước rồi nhìn hai đứa chúng con – Bà ở làng bên kia đi thăm đứa cháu gái ở xóm Đông. Qua đây, thây nắng quá, bà dừng lại nghỉ tạm ở gốc me này. Không ngờ, ngồi được một chút thì thấy xây xẩm cả mặt mày, chẳng có ai mà kêu cả. – Bây giờ, bà đã thấy đỡ chưa hở bà? – Bà đỡ rồi nhưng vẫn còn thấy mệt. Ngồi với bà một lúc, chúng con bàn với nhau. Một đứa ra đường đón xe, đưa bà vào bệnh viện rồi nhắn với người nhà của bà lên. Con chạy ra đường đứng chờ. Từ xa, một chiếc honda vù tới. Con giơ tay ra hiệu cho xe dừng lại. Bác này có lẽ trạc tuổi với bố, dừng lại, nhìn con hỏi – Cháu đi về đâu? – Thưa bác, cháu không đi nhưng có một bà cụ bị mệt. Chúng cháu đi học về, thấy bà ngất xỉu ở đây. Nhờ bác đưa hộ bà vào bệnh viện giúp ạ! Bác xuống xe cùng con đi đến gốc me. Thấy bà cụ đang nằm tựa vào Phương, bác vội nói – Một cháu đứng chờ ở đây. Còn một cháu theo bác đưa bà vào bệnh viên. Bác bế bà cụ trên tay rồi cùng Phương lên xe. Hai mươi phút sau, bác đưa Phương trở lại. Khi chia tay với chúng con, bác nói – Hai cháu thật là ngoan. Bác rất vui vì hành động của hai cháu. Bây giờ hai cháu yên tâm mà về. Bác đến xóm Đông, báo cho cô cháu gái của bà đến bệnh viện ngay. Khi lên xe, bác còn quay lại mỉm cười với chúng con. Chuyện con về trễ là vì lí do thế đấy, mẹ ạ! Bây giờ thì Phương – người bạn gái thân thiết của tôi đã theo gia đình về Thành phố Hồ Chí Minh. Chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc với nhau. Câu chuyện trên là một trải nghiệm đáng nhớ trong tình bạn của chúng tôi. Chia sẻ thêm 🌏 Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Mẹ 🌏 ngắn gọn Kể Lại Một Trải Nghiệm Đáng Nhớ Của Em Với Bạn Bè Ngắn Gọn – Mẫu 11 Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em với bạn bè ngắn gọn, súc tích được gợi ý chi tiết dưới đây. Chiều hôm qua là chiều cuối tuần, em đã cùng với người bạn thân của mình có một trải nghiệm đáng nhớ. Theo lịch hẹn từ trước, chúng em đã cùng nhau đạp xe lên nhà sách ở trên phố, để cùng nhau tô tượng. Sau mấy lần nhầm đường, chúng em cũng đến được hiệu sách. Lúc này, hai đứa mồ hôi ướt cả lưng áo, nhưng ai cũng cười tươi hết sức. Vào bên trong, chúng em loay hoay mãi mới chọn được hai bức tượng ưng ý. Em thì chọn một chú mèo béo đang nằm lười trên ghế. Còn bạn thân của em thì chọn một con cá heo dễ thương. Vừa tô màu, chúng em vừa trò chuyện, cười đùa vui vẻ. Chờ màu nước khô, chúng em trở về nhà. Trên đường về, trời bỗng đổ mưa rào, mà hai đứa lại chỉ có một chiếc áo mưa mà thôi. Sau khi nhường qua nhường lại, không ai muốn để bạn mình bị ướt cả. Thì chúng em đã quyết định trùm áo mưa cho hai bức tượng vừa vẽ. Về đến nhà, hai đứa ướt nhẹp, còn bức tượng thì còn khô nguyên. Chúng em sung sướng trao đổi bức tượng cho nhau để làm kỉ niệm. Thật may là tuy ướt mưa, nhưng cả hai đứa không ai bị ốm. Chiều hôm đó thật là một kỉ niệm đáng nhớ của chúng em. Đừng bỏ qua 🔥 Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Người Thân 🔥 ngắn Kể Lại Một Trải Nghiệm Đáng Nhớ Của Em Với Bạn Bè Hay Nhất – Mẫu 12 Xem nhiều hơn mẫu văn kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em với bạn bè hay nhất Thuở ấy, khu nhà em vẫn chưa được sát nhập vào thành phố, nên vẫn còn nông thôn lắm. Thế hệ chúng em, những đứa trẻ trước khi vào lớp 1 không đi học thêm toán, học múa ba lê hay học đàn, học võ… Mà chỉ vui chơi suốt ngày. Những đứa trẻ trong xóm, cùng tuổi hoặc không cùng tuổi sẽ tụm lại với nhau và cùng rong chơi. Và em, đã may mắn khi có ba cô bạn cùng tuổi chơi với nhau trong suốt những năm tháng thần tiên ấy. Hồi đó, máy tính, trò chơi chưa nhiều, hiện đại và phổ biến như bây giờ. Chúng em vẫn thích thú với những trò chơi dân gian như đuổi bắt, nhảy dây, đan vòng… Bất kì cành cây, dòng nước, bông hoa, chú chó nhỏ.. nào cũng có thể là món đồ chơi hấp dẫn với chúng em. Và nơi nào cũng có thể là tụ điểm lý tưởng cho đám nhóc tì ham vui ấy. Đó là gốc cây khế sau vườn, sân nhà văn hóa thôn, bụi tre ngoài ruộng, sau đống rơm khô, bên bờ hồ sen… Mà kể cũng lạ, dù rong chơi suốt ngày, lại đôi khi quên mũ, quên áo, vậy mà đứa nào cũng khỏe re, tí tởn suốt ngày. Những kỉ niệm thời xưa bé ấy kể ra thì nhiều lắm, mà có những cái em chẳng nhớ rõ nữa. Chỉ có cái cảm xúc sung sướng, hồ hởi ấy là vẫn vẹn nguyên. Chỉ duy nhất kỉ niệm về những lần tắm mưa hồi đó là em mãi không thể quên. Những buổi chiều mùa hạ năm đó, thường có các cơn dông ập đến bất ngờ. Khi mây đen ủn ỉn kéo về, gió lạnh thổi từng cơn, cả bọn trẻ sẽ sung sướng nhận ra, sắp có mưa rào. Đấy, chẳng cần sách vở thì chúng em cũng biết được điều đó. Và rồi, thay vì chạy về nhà để trú mưa, cả bọn sẽ chạy ra vườn chuối, tìm một chiếc lá chuối thật là to, đủ che đầu bốn đứa nhóc con. Rồi dùng nó làm ô che, đi dưới cơn mưa. Vì lá to cũng không thể che đủ bốn người, nên chúng em phải đứng sát vào nhau, dịch từng chút một dưới màn mưa. Dù thế, tiếng cười vang khúc khích vẫn đều đều vang lên, át cả tiếng mưa. Và chỉ một lát sau, gió thổi mạnh, mưa bay ngang, sẽ có đứa ướt tóc, đứa ướt áo, đứa ướt quần, chiếc lá chuối chợt trở nên vướng víu. Thế là, chiếc “ô xanh” đó bị vứt xuống lề đường. Còn chúng em thì la hét, nhảy nhót sung sướng dưới mưa. Cảnh ấy, thường được chúng em gọi là tắm mưa. Những dòng nước mát lạnh tưới ướt hết cả người. Con đường cũng có đầy những vũng nước, và trơn trượt. Có đứa trượt chân, vồ ếch một cái rõ đau, nhưng thấy bạn cười phá lên thì cũng khì khì cười theo. Rồi đứa này kéo đứa kia, ai cũng lấm lem hết cả. Duy chỉ có nụ cười rạng rỡ trên môi là vẫn như thế mà thôi. Tạnh mưa trở về nhà, đứa nào cũng bị mẹ mắng cho một trận. Ngoài miệng thì vâng vâng dạ dạ, nhưng trong lòng đứa nào cũng mong chờ một cơn mưa rào nữa ập đến. Bây giờ, em đã lớn rồi, việc học tập khiến em không còn thời gian để rong chơi nhiều như trước nữa. Thế nhưng những người bạn năm đó thì vẫn luôn ở cạnh em, cùng em chia sẻ bao vui buồn. Đó thật là một điều vô cùng tốt đẹp. Gợi ý ☘ Kể Về Một Kỉ Niệm Hồi Ấu Thơ ☘ làm em nhớ mãi Kể Lại Một Trải Nghiệm Đáng Nhớ Của Em Về Một Người Bạn Mà Em Nhớ Mãi Ngắn Gọn – Mẫu 13 Tìm đọc thêm mẫu văn kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em về một người bạn mà em nhớ mãi ngắn gọn, súc tích sau đây. Người bạn thân của tôi chính là người hàng xóm bằng tuổi, cùng lớn lên với tôi. Bạn ấy có một cái tên rất hay, Mai Linh. Trong ấn tượng của tôi, Mai Linh là một cô bé nhỏ nhắn, xinh xắn với nước da trắng hồng rạng rỡ. Mái tóc ngắn ngang vai mềm mượt như nhung, hai má núm đồng tiền và chiếc răng khểnh rất duyên. Đôi mắt Mai Linh tròn xoe, đen láy và đôi môi đỏ mọng chúm chím. Nụ cười tươi tắn luôn nở trên môi khiến mọi người yêu thích. Ngoại hình xinh xắn, tính cách bạn ấy cũng rất tốt. Mai Linh hòa nhã, thân thiện, rất chăm chỉ và tốt bụng. Nhà Linh ở ngay cạnh nhà tôi, từ nhỏ chúng tôi đã cùng chơi đùa, cùng đi học với nhau. Ngày ngày dắt tay nhau đến lớp, đến trường, rồi lại đợi nhau mỗi khi tan học. Trong quãng thời gian ấy, có một kỉ niệm mà đến tận sau này tôi vẫn luôn ghi nhớ. Một chiều ngày đầu hạ năm lớp 6, như thường lệ đồng hồ điểm 13 giờ 30 phút, tiếng gọi thánh thót như chim sơn ca của Mai Linh vang lên ngoài cổng. Tôi dậy muộn nên chạy vội đi, để mặc tiếng nhắc nhở của mẹ rằng trời sẽ mưa to, phải cầm áo mưa đi vì tối nay bố mẹ về rất muộn. Chúng tôi vẫn vui vẻ cùng nhau đạp xe đến trường, trò chuyện về những việc thú vị. Chiều hôm ấy, trời đổ mưa tầm tã, không có sấm chớp mà mưa cứ nặng hạt không dứt. Tiếng chuông tan học đã vang lên mà cơn mưa ngoài sân vẫn trút nước ào ào. Nhìn các bạn lần lượt ra về, lòng tôi buồn bã và lo lắng vô cùng. Tôi nhớ lại lời mẹ dặn, thầm tự trách và nghĩ mình sẽ phải đội mưa về nhà một mình. Ngay lúc ấy, Mai Linh chợt xuất hiện trước mắt tôi, cô bạn dắt xe gọn vào mái hiên trước cửa lớp tôi, vẫy vẫy chiếc áo mưa trong tay, giọng nói át cả tiếng mưa -Gửi xe ở bác bảo vệ, chúng ta cùng về. Trong ánh mắt bất ngờ của tôi, Mai Linh đưa ba lô của mình cho tôi, khoác áo mưa dặn tôi đợi rồi ra nhà để xe, dắt xe đạp của tôi đi gửi bác bảo vệ. Xong xuôi, bạn ấy quay lại lớp, bảo tôi chui vào phía sau áo mưa để nhanh chóng về nhà khỏi trời mưa nặng hạt. Cứ như vậy chúng tôi cùng khoác chung một chiếc áo mưa. Mai Linh chở tôi trên chiếc xe cào cào của mình, tôi áp má vào lưng cô bạn để tránh mưa. Chiếc áo mưa không quá rộng để che hết cả hai đứa, mưa xối xả ướt đẫm cả khuôn mặt xinh xắn của Mai Linh và hai chân để bên ngoài của tôi. Trên con đường trắng xóa một màn mưa, người bạn thân của tôi đạp xe như bay. Về đến nhà tôi, cả hai đứa đều ướt, run cầm cập vì lạnh. Trời mưa lại tối om, Mai Linh hiểu tôi sợ nên ở lại cùng tôi. Hai đứa không thay quần áo, cứ để như vậy, ngồi luyên thuyên đủ thứ chuyện trên trời dưới biển. Khi bố mẹ tôi về, Mai Linh mới tạm biệt tôi. Sáng hôm sau, tôi và Mai Linh đều bị cảm lạnh, bố mẹ hai nhà đều trách mắng không thôi. Chúng tôi vẫn cùng nhau đi trên con đường quen thuộc thường ngày, rồi không hẹn mà cùng hắt hơi khi có cơn gió lạnhthổi qua. Dù mũi khó chịu và cổ họng khô rát, chúng tôi lại đồng loạt bật cười. Lẫn trong tiếng chim hót líu lo và tiếng xào xạc của lá là tiếng cười khàn khàn, giòn tan của hai cô học trò nhỏ. Chúng tôi bị cảm lạnh suốt một tuần liền. Sau lần đó, hai đứa dường như gắn bó, thân thiết hơn. Mỗi lần nhìn thấy mưa, trong lòng lại nhớ về kỉ niệm ngốc nghếch mà sâu sắc ngày ấy. Đọc nhiều hơn 🌻 Kể Lại Một Trải Nghiệm Giúp Tâm Hồn Em Trở Nên Phong Phú 🌻 ngắn Kể Lại Một Trải Nghiệm Đáng Nhớ Của Em Về Một Người Bạn Mà Em Nhớ Mãi Hay Nhất – Mẫu 14 chia sẻ thêm đến bạn mẫu văn kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em về một người bạn mà em nhớ mãi hay nhất. Em và Nga là bạn thân, chơi với nhau từ hồi nhỏ cho đến bây giờ, vì nhà hai đứa là hàng xóm của nhau. Chúng em có nhiều kỉ niệm vui buồn cùng nhau. Có một kỉ niệm năm lớp 4 mà cho đến bây giờ em vẫn còn nhớ mãi. Hôm đó là sinh hoạt lớp vào cuối tuần. Sau khi báo cáo những ưu, khuyết điểm và thành tích của lớp trong tuần, bạn lớp trưởng cùng cô giáo tiến hành giải quyết một chuyện quan trọng. Chuyện là hôm nay bạn Mai- cô bạn ngồi cùng bàn với em có mang theo tiền để đóng học phí, nhưng không may bị mất. Mặc dù đã tìm khắp sách vở bàn ghế vẫn tìm không ra. Cô yêu cầu Mai đứng dậy kể sự việc, Mai trình bày -Dạ thưa cô, vì ba mẹ em có chút công việc phải đi công tác nên ba mẹ có đưa tiền bảo em cầm theo để đóng học phí do ba mẹ không lên được. Em đã cất giữ rất cẩn thận nhưng mà vẫn mất. Em chắc chắn là mất trong lớp này. Cô bảo -Em đã tìm kỹ chưa? Sao em lại chắc chắn như vậy, chúng ta phải xem xét mọi trường hợp có thể xảy ra em ạ. Lúc này Mai hướng mắt về phía tôi bằng vẻ tức giận -Em chắc chắn là mất trong lớp này, ai cũng biết là nhà Lan nghèo, bạn ấy chắc thấy em có nhiều tiền mà nổi lòng tham rồi lấy cắp của em đó cô. Tôi nghe xong bần thần, hoảng hốt, nước mắt cứ thế mà rơi, tôi cảm tưởng như mọi ánh mắt đang đổ dồn về phía mình, thật sợ hãi. Lúc này, chắc vì hiểu được suy nghĩ của tôi hoặc vì bực trước hành động của Mai, Nga giơ tay đứng dậy phát biểu -Dạ thưa cô và cả lớp, theo em, bạn Mai nói như thế là vô căn cứ ạ. Em biết là nhà Lan còn nhiều khó khăn nhưng chơi từ nhỏ, em biết Lan là người bạn tốt. Các bạn cũng thấy đấy thứ nhất, Lan luôn giúp đỡ các bạn trong lớp rất tự nguyện khi ai có khó khăn. Thứ hai, dù nghèo nhưng Lan là người rất tự trọng, những món quà lớp trao bạn ấy luôn từ chối nhận vì nghĩ còn nhiều bạn khác cần giúp đỡ hơn. Thứ ba, từ trước đến nay bạn ấy luôn trung thực và thẳng thắn. Nghe nói xong cả lớp đều vỗ tay đồng ý, lúc này dù rất sợ nhưng bằng sự trấn an ấy tôi cảm thấy mình được quan tâm và bảo vệ. Đang bàn bạc, thảo luận thì chợt bác bảo vệ trường đi vào và thông báo một bạn học sinh được một chiếc ví nhỏ trong đó có một số tiền, nếu ai mất thì lại gặp bác để nhận. Lúc này, Mai được cô giáo cho phép gặp bác bảo vệ, qua xác minh số tiền và nhận diện chiếc ví thì biết đó là của Mai thật. Lúc này cả lớp mới nhẹ nhõm, hoá ra vì khoá kéo cặp không cẩn thận nên Mai đã để rơi chiếc ví khi chạy vội vào lớp, một em lớp dưới nhặt được gửi bác bảo vệ. Khi xong xuôi mọi chuyện, Mai xin lỗi tôi vì sự hiểu lầm này, còn tôi và Nga chỉ biết nhìn nhau cười. Ra về tôi cảm ơn Nga vì đã dũng cảm đứng lên bảo vệ mình. Nga luôn hiểu và thương tôi nhất. Từ đó tình bạn chúng tôi thêm khăng khít và gắn bó hơn, dù gặp khó khăn gì cũng đều giúp đỡ nhau vượt qua. Chia sẻ 🌈 Viết Bài Văn Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Về Ngày Tết 🌈 hay nhất Kể Lại Một Trải Nghiệm Của Em Với Bạn Bè Lớp 6 Nâng Cao – Mẫu 15 Cuối cùng là gợi ý về mẫu văn kể lại một trải nghiệm của em với bạn bè lớp 6 nâng cao để bạn đọc trau dồi thêm kĩ năng viết của mình. Đối với mỗi người chúng ta, tuổi thơ là quãng thời gian tươi đẹp và khó quên nhất. Bởi vì ở thời điểm ấy, chúng ta mới chỉ là những cô bé, cậu bé ngây thơ hồn nhiên, mở to đôi mắt tròn xoe quan sát mọi điều mới lạ xung quanh đầy tò mò và hứng thú. Người bạn ấy tên là Xuân, là cô bạn hàng xóm ngay bên cạnh nhà em. Em và Xuân trạc tuổi với nhau, ở gần nhà nên chơi thân với nhau từ lúc nào không hay. Xuân là một cô bé vô cùng đáng yêu, có đôi mắt đen tròn và mái tóc ngắn ngang vai hay được tết bím cực xinh xắn. Bố mẹ của Xuân sống và làm việc trên thành phố, vì không có điều kiện nuôi Xuân nên đã đưa bạn ấy đến nhà ông bà nội – ngay bên cạnh nhà em và để Xuân sống cùng với ông bà. Thỉnh thoảng, bố mẹ Xuân sẽ về quê để thăm bạn ấy và mang theo thật nhiều bánh kẹo, quần áo và đồ chơi mới. Mỗi lần như vậy bố mẹ Xuân và bạn ấy sẽ sang chia sẻ quà với em. Ban đầu, em cảm thấy rất thích khi được thưởng thức bánh kẹo thơm ngon và thi thoảng lại được tặng một vài món đồ chơi mới mà những đứa trẻ dưới quê chẳng thể nào biết tới. Tuy nhiên, cái tính cách hay so sánh của đứa trẻ chỉ mới 7 – 8 tuổi cũng khiến em phải ghen tỵ bởi Xuân có bố mẹ làm việc ở thành phố và lại luôn được có nhiều quà khi bố mẹ đến chơi. Bây giờ nghĩ lại, tại sao em lại có thể vì điều đó để có thái độ tiêu cực với Xuân như vậy? Sự tủi thân khiến em cảm thấy không thích những món đồ do Xuân cho mình nữa. Em cố gắng xa lánh Xuân để chơi với những đứa khác trong xóm. Xuân xưa nay không được những đứa trong làng yêu lắm bởi chúng tưởng Xuân nhà giàu và có tính cách tiểu thư hoặc cũng có thể do chúng ganh tỵ với bạn ấy nên mới như vậy. Chỉ có em là chơi với Xuân và thấy được tính tình rất thật thà, tử tế, lại hiền lành của bạn ấy và có lần Xuân đã giúp đỡ một cụ già tìm đồ cụ bị đánh rơi nữa. Nhưng giờ sự ghen ghét và ích kỷ đã khiến em không còn nhận thấy tính thiện của Xuân nữa. Có lẽ bạn ấy cũng nhận ra cách ứng xử khác thường của em và vẫn cố gắng chơi thân với em, nhưng mặc cho như vậy, Xuân có quấn quýt bao nhiêu em cũng cố gắng lờ đi. Một lần khác, bố mẹ Xuân trở về nhà đem theo rất nhiều đồ chơi cho bạn ấy. Theo như mọi lần thường lệ, Xuân sẽ mang bánh kẹo, đồ chơi sang nhà em để cùng ăn uống và kể em nghe những câu chuyện thú vị mà Xuân học được từ bố mẹ. Nhưng hôm ấy, khi Xuân sang với bao quà bánh trên tay, không hiểu tại sao em đã cảm thấy khó chịu rồi ném mớ bánh kẹo của bạn ấy vương vãi khắp sân, sau đó quay vào nhà đóng cửa lại. Em để mặc cho bạn ấy khóc lóc ngoài cổng và lủi thủi trở về mới thò đầu ra cửa sổ nhìn. Đống bánh kẹo đã được Xuân gom lại rồi xếp gọn gàng trong túi xách treo ở trước cổng nhà em. Lúc đó, em thực sự cảm thấy rất có lỗi. Em tự hỏi bản thân vì sao mình lại xấu xa như vậy, và chính hành động và cái tính tình đó đã khiến em không dám ngỏ lời với Xuân. Mấy ngày sau, Xuân cũng không sang nhà em nữa. Em thấy nhớ bạn ấy lắm, chỉ thích cùng Xuân đi chơi ngoài đồng, được đi hái rau và thả diều mỗi buổi chiều gió mát trên đê. Thế là em quyết định sẽ sang xin lỗi và làm hoà với Xuân. Nhưng em nào ngờ rằng, em không có cơ hội được gặp mặt Xuân nữa rồi. Chiều hôm sau, em lại đi qua nhà nội của Xuân. Em không dám đi thẳng, chỉ biết đứng nấp ở sau gốc cây ngay trước cửa. Bà nội bạn ấy nhìn thấy em, vội vàng bảo em vào nhà chơi. Qua lời bà nội thì em mới biết Xuân đã dọn đến thành phố sống với bố mẹ. Hôm đó Xuân sang nhà em cũng là muốn nói lời chia tay với em. Nhưng em đã dùng thái độ không tốt ấy nên Xuân không thể nói, chỉ biết vừa khóc vừa về nhà. Bà cũng kể rằng lúc lên xe để đi, Xuân cứ do dự không chịu đi, đầu ngoảnh lại hướng về phía nhà em, chắc Xuân muốn gặp em trước khi đi, còn em thì ích kỷ và cố chấp đến nỗi không chịu thừa nhận cái sai của mình mà ở lỳ trong nhà. Đó là kỉ niệm đau buồn nhất mà em không thể nào quên cho tới tận bây giờ. Nó đã để lại cho em một bài học quan trọng và em tin chắc sẽ không ai vì tính ích kỷ hay lòng ghen ghét quá đáng mà đánh mất đi những tình bạn quý báu giống như em. Mời bạn tham khảo 🌠 Kể Về Một Kỉ Niệm Đáng Nhớ Lớp 6 🌠chi tiết
Nhằm giúp các em học sinh biết cách kể về những kỉ niệm đẹp đã có với những người thân trong gia đình, xin giới thiệu đến các em bài văn mẫu Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ về người thân trong gia đình dưới đây. Chúc các em học tập thật tốt nhé! Ngoài ra, để làm phong phú thêm kiến thức cho bản thân, các em có thể tham khảo thêm bài văn mẫu Kể về tâm sự của cuốn sách bị bỏ đang xem Kể lại một trải nghiệm của em với người thân Bạn đang xem Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ về người thân trong gia đình hay nhất Văn mẫu lớp 6 a. Mở bài – Giới thiệu về người thân và sự việc, tình huống người thân để lại ấn tượng sâu sắc trong em. b. Thân bài – Lý do xuất hiện trải nghiệm. – Diễn biến của trải nghiệm + Thời gian, địa điểm diễn ra trải nghiệm. + Ngoại hình, tâm trạng khuôn mặt, ánh mắt, nụ cười… + Hành động, cử chỉ trò chuyện, giúp đỡ… + Tình cảm, cảm xúc yêu quý, trân trọng, biết ơn… c. Kết bài – Bài học nhận ra sau trải nghiệm. – Thái độ, tình cảm đối với người thân sau trải nghiệm. Đề bài Em hãy kể về một kỉ niệm đáng nhớ về người thân trong gia đình dưới dạng một bài văn ngắn. Gợi ý làm bài Trong cuộc sống, chúng ta sẽ có rất nhiều những trải nghiệm đáng nhớ. Đối với tôi, trải nghiệm bên cạnh những người thân trong gia đình là đẹp đẽ và đáng quý nhất. Gia đình em có bốn thành viên bố, mẹ, em và em trai. Bố mẹ lúc nào cũng yêu thương và lo lắng, chăm sóc cho em. Nhưng mẹ là người dạy cho em rất nhiều điều bổ ích. Chủ nhật tuần trước là ngày sinh nhật của bố. Em đã giúp mẹ lên kế hoạch để tổ chức sinh nhật cho bố. Anh trai sẽ phụ trách trang trí nhà cửa, chuẩn bị quà. Còn em và mẹ sẽ phụ trách chuẩn bị các món ăn. Chiều hôm đó, bác Hoàng – hàng xóm của gia đình đã giúp em rủ bố đi chơi đá bóng. Mọi người trong gia đình sẽ có khoảng ba tiếng để chuẩn thêm Đường Xa Quá Lắm Lúc Thấy Mình Lẻ Loi, Thanh Xuân + Anh trai đã dọn dẹp và trang trí nhà cửa. Em đã cùng với mẹ nấu một bữa ăn thịnh soạn. Em giúp mẹ một số công việc vặt như nhặt và rửa rau, băm thịt. Sau hơn một tiếng đồng hồ bận rộn trong căn bếp của mẹ. Em và mẹ đã nấu được một bàn ăn thật hấp dẫn. Rất nhiều món ăn mà bố thích như sườn xào chua ngọt, thịt bò xào măng, cua rang me… Đặc biệt là món trứng rán nhồi thịt – món ăn bố thích nhất do chính tay em làm. Tất nhiên mẹ đã ở bên cạnh để hướng dẫn em hoàn thanh. Một bàn ăn hấp dẫn đã được sắp xếp đâu vào đây. Em cảm thấy để nấu được một bữa ăn thịnh soạn thật sự rất kì công. Nhờ vậy, em hiểu rằng mẹ đã vất vả như thế nào. Khi bố trở về nhà, bố đã cảm thấy rất bất ngờ khi nhận được món quà đặc biệt từ ba mẹ con. Gia đình em đã có một bữa ăn vui vẻ, ấm áp. Ăn cơm xong, em cùng với anh trai dọn dẹp, rửa bát. Sau đó, cả nhà cùng ngồi trò chuyện với nhau ở phòng khách. lâu lắm rồi, em mới cảm thấy hạnh phúc như vậy. Lần đầu tiên, em đã có một trải nghiệm thật thú vị – giúp mẹ nấu ăn. Em đã nhận ra công việc nội trợ không hề dễ dàng. Em cảm thấy yêu thương mẹ nhiều hơn. Bài văn mẫu số 2 Trong gia đình, người tôi gần gũi nhất có lẽ chính là anh trai. Tôi và anh trai đã có rất nhiều những trải nghiệm đáng nhớ cùng nhau. Anh trai của em năm nay mười tám tuổi. Tên của anh là Nguyễn Trung Hiếu. Anh có dáng người cao ráo nhưng hơi gầy. Khuôn mặt trái xoan. Vầng trán cao và chiếc mũi thẳng. Anh không chỉ đẹp trai mà còn học rất giỏi. Suốt mười hai năm liền anh đều đạt học sinh giỏi. Trong nhà khắp nơi đều lưu giữ bằng khen của anh. Bên cạnh đó, anh tôi chơi thể thao rất giỏi, nhất là với bộ môn bóng đá. Ước mơ của anh là trở thành một cầu thủ chuyên nghiệp. Trước đây, tôi thường thấy anh mỗi buổi chiều đi học về là lại theo các anh trong xóm đi đá bóng. Trận đấu nào anh tham có anh tham gia thì đội nhà cũng đều chiến thắng. Hiện nay, anh đã có cơ hội thi đấu cho câu lạc bộ bóng đá của thành phố. Mọi người trong gia đình đều rất tự hào về anh. Dường như mọi sự chú ý đều hướng đến anh. Đã có lúc, tôi cảm thấy vừa ngưỡng mộ lại vừa ghen tị với anh. Tôi cũng muốn trở thành một cầu thủ bóng đá. Một lần nọ, anh rủ tôi ra sân vận động chơi. Chúng tôi cùng nhau chạy bộ để rèn luyện sức khỏe. Sau đó, anh còn dạy tôi đá bóng. Tôi rất bất ngờ nhưng cũng chăm chú lắng nghe, làm theo những điều anh dạy. Anh còn nói rằng từ hôm nay anh sẽ dạy tôi về bóng đá. Tôi đã học được rất nhiều kiến thức bổ ích về kĩ năng đá bóng. Tôi vui lắm, và rất cảm động. Không ngờ anh trai lại quan tâm tôi như vậy. Điều đó khiến tôi cảm thấy phải cố gắng hơn để có thể giống như thêm Toán Học 247. Edu Vn Trải nghiệm này đối với tôi thật bổ ích. Cũng nhờ như vậy mà tôi cảm thấy yêu quý anh trai của mình nhiều hơn. Tôi sẽ tiếp tục cố gắng để có thể thành công như anh trai của mình.
ContentsTổng hợp bài văn mẫu viết bài văn kể lại một trải nghiệm đáng nhớĐánh Giá kể về một trải nghiệm đáng nay, sẽ cung cấp Bài văn mẫu lớp 6 Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ về người thân trong gia đình, thuộc phần nói và nghe của sách Cánh Diều. Hãy cùng tham khảo với nhé Dàn ý kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em ngắn gọn nhất 1. Mở bài kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em ngắn gọn 2. Thân bài viết lại một trải nghiệm đáng nhớ của em – Lý do xuất hiện trải nghiệm. – Diễn biến của trải nghiệm Thời gian, địa điểm diễn ra trải nghiệm. Ngoại hình, tâm trạng khuôn mặt, ánh mắt, nụ cười… Hành động, cử chỉ trò chuyện, giúp đỡ… Tình cảm, cảm xúc yêu quý, trân trọng, biết ơn… 3. Kết bài nói và nghe kể lại một trải nghiệm đáng nhớ Bài học nhận ra sau trải nghiệm. Thái độ, tình cảm đối với người thân sau trải nghiệm. Tổng hợp bài văn mẫu viết bài văn kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em ngắn gọn với các bài văn mẫu hay, ngắn gọn và đa dạng sẽ giúp các em có thêm tài liệu tham khảo, để học tập tốt môn Ngữ văn 6. Tổng hợp bài văn mẫu viết bài văn kể lại một trải nghiệm đáng nhớ Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em ngắn gọn – Mẫu 1 Trong gia đình, người tôi yêu quý nhất chính là ông nội. Tuy rằng hiện tại ông đã không còn nữa, nhưng ông đã dạy cho tôi rất nhiều bài học quý giá để tôi trưởng thành hơn. Nhà tôi có một khu vườn rất rộng lớn. Khu vườn được ông chăm sóc nên cây cối quanh năm đều xanh tốt. Những cây ăn quả đã cho trái ngọt không biết bao nhiêu mùa. Mỗi buổi sáng, ông thường ra vườn chăm sóc cây cối. Lúc đó, tôi lại chạy theo ông để đòi được tưới tắm cho cây cối trong vườn. Ông còn dạy tôi cách lắng nghe âm thanh của khu vườn nữa. Bạn phải nhắm mắt và cảm nhận từng sự chuyển động để thấy được những điều kỳ diệu. Tiếng gió thổi rì rào qua từng cánh lá. Tiếng chim hót ríu rít vang vọng cả khu vườn. Tiếng trái cây đung đưa theo nhịp… Không chỉ vậy, ông còn dạy cho tôi về cách chăm sóc các loại cây trong vườn những loại cây ăn quả như nhãn, ổi, cam; hay những loại cây cảnh như hoa lan, hoa hồng… Đó là những bài học mà tôi chẳng thể nhớ được hết, nhưng vẫn chăm chú lắng nghe ông nói. Mỗi lần tưới cây xong xuôi, ông cháu tôi lại mang ghế ra ngồi dưới vườn cây. Ông sẽ kể cho tôi nghe nhiều câu chuyện hay. Đó không phải là những truyện cổ tích mà bà thường hay kể, mà là chuyện về cuộc sống của chính ông thời xưa. Tôi chăm chú lắng nghe, cảm nhận câu chuyện của ông. Cuộc sống thời xưa vất vả. Mỗi khi ngồi nghe ông kể, nhìn thấy đôi mắt hiền từ của ông dường như đang nhớ lại một thời đã xa. Qua những câu chuyện của ông, tôi dần lớn lên. Tôi thầm cảm ơn những ngày tháng được sống cùng ông nội. Vì ông đã dạy cho tôi những bài học thật giá trị. Từ tận đáy lòng, tôi cảm thấy yêu thương và kính trọng ông rất nhiều. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em về người thân trong gia đình – Mẫu 2 Gia đình có vai trò thật quan trọng, và đối với tôi cũng vậy. Trong gia đình, người mà tôi yêu thương nhất chính là mẹ. Mẹ tôi là một người phụ nữ giản dị. Nhưng mẹ đã dành cho tôi những sự hy sinh thật phi thường. Bố mẹ chia tay khi tôi còn rất nhỏ. Tôi sống cùng với mẹ. Mẹ vừa phải làm mẹ, vừa phải làm bố. Nhờ có tình yêu thương vô bờ của mẹ đã lấp đầy khoảng trống tình cảm của bố. Còn nhớ tuần trước, tôi đến nhà Hồng – cô bạn thân cùng lớp chơi. Do quá mải chơi nên khi về đến nhà thì trời đã tối. Tôi nghĩ thầm trong lòng rằng kiểu gì khi về đến nhà mẹ cũng mắng. Nhưng khi tôi về đến nơi, bước vào nhà lại thấy thật yên tĩnh, chỉ nhìn thấy trên bàn là cơm canh nóng hổi, mà không thấy mẹ đâu. Tôi ăn cơm xong mà lòng đầy lo âu. Tôi lén vào phòng của mẹ, thì nhìn thấy mẹ đang nằm trên giường. Tôi khẽ gọi “Mẹ ơi!” nhưng không thấy tiếng trả lời. Cảm thấy lo lắng, tôi chạy đến bên giường, khi chạm vào người mẹ thì thấy nóng bừng. Có lẽ mẹ đã bị sốt. Bỗng nhiên tôi cảm thấy sợ hãi, xen lẫn cả sự ân hận. Tôi tự trách mình mải chơi, trong khi mẹ thì phải làm việc vất vả, lại bị ốm mà vẫn cố gắng nấu cơm cho tôi. Tự trấn an bản thân, tôi nhanh chóng chạy đi lấy khăn mặt lạnh đắp lên trán mẹ. Rồi còn nấu một ít cháo ăn liền và mua thuốc cho mẹ. Một lúc sau, có vẻ đã khá hơn, mẹ tỉnh dậy. Tôi thuyết phục mẹ ăn cháo và uống thuốc. Mẹ vừa ăn vừa mỉm cười nhìn tôi. Xong xuôi, tôi nhìn mẹ, rồi ôm lấy mẹ và bật khóc nức nở “Con xin lỗi mẹ ạ!”. Mẹ chỉ ôm tôi vào lòng rồi nhẹ nhàng nói “Không sao đâu! Nín đi con!”. Sáng hôm sau, mẹ đã khỏe hẳn và có thể đi làm bình thường. Nhưng nhờ có trải nghiệm hôm qua mà tôi mới biết mẹ đã vất vả vì tôi như thế nào. Tôi thầm nhắc nhở bản thân phải cố gắng học tập hơn, giúp đỡ mẹ nhiều hơn để mẹ khỏi lo lắng, vất vả. Đối với tôi, mẹ chính là nguồn ánh sáng diệu kỳ. Sau hôm đó, tôi dường như thấu hiểu thêm công ơn của mẹ, cũng như hiểu được rằng “Con dù lớn vẫn là con của mẹ Đi suốt đời, lòng mẹ vẫn theo con” Con cò, Chế Lan Viên Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ về người thân trong gia đình – Mẫu 3 Mỗi lần về quê thăm ông bà ngoại, tôi đều có những trải nghiệm thật đáng nhớ. Vùng quê thanh bình đem đến nhiều điều tuyệt vời và thú vị. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ về người thân trong gia đình Đó có thể là những buổi sáng thức dậy thật sớm để cùng ông đi dạo trên cánh đồng lúa mênh mông, cảm nhận hương thơm của bông lúa mới. Đó là những bữa cơm ngon lành mà bà ngoại nấu, dù giản dị nhưng chan chứa tình yêu thương của bà. Đó là những buổi chiều cùng đám bạn trong xóm đi thả diều, bắt cá ngoài đồng. Thật nhiều kỉ niệm đẹp đẽ nhưng có lẽ có một kỉ niệm mà tôi vẫn còn nhớ mãi cho đến bây giờ. Đó là kỉ niệm xảy ra vào lúc tôi mười tuổi. Tôi và anh Hoàng – anh trai của tôi rủ nhau đi câu cá. Hai anh em tôi ngồi câu cá được một lúc thì nghe thấy tiếng hò reo sôi nổi. Phía đằng xa là một nhóm học sinh đang thi bơi lội. Chúng tôi chạy đến chỗ cuộc thi diễn ra. Thì ra là nhóm bạn hàng xóm tôi mới quen hôm trước. Tôi cảm thấy rất thích thú, liền đề nghị được tham gia. Tôi liền rủ anh Hoàng nhưng anh lại từ chối. Tôi biết vì sao anh Hoàng từ chối tham gia. Trước đây, anh từng đạt giải Nhất cuộc thi bơi của thành phố. Anh rất yêu thích bơi lội. Bạn bè, người thân đều nói anh có tài năng. Nhưng vì một sự cố, anh đã từ bỏ ước mơ của mình. Điều đó đã khiến tôi cảm thấy rất buồn… Nhóm thi đấu của chúng tôi gồm có năm người. Trọng tài là Tuấn – người bạn hàng xóm thân thiết nhất của tôi. Sau khi trọng thổi còi bắt đầu hiệp đấu. Hai tuyển thủ từ tư thế chuẩn bị đã nhanh chóng vào cuộc đua. Tiếng hô hào, cổ vũ vang vọng khắp con sông. Các đối thủ ngang sức ngang tài, không ai chịu kém ai vẫn đang bơi song song nhau. Tôi cố gắng bơi hết sức. Bỗng nhiên tôi cảm thấy chân bên trái của mình bị tê. Tôi bơi chậm lại rồi dần tụt lùi phía sau. Tôi nghe thấy có tiếng ai hoảng hốt kêu lên “Hình như thằng Lâm bị chuột rút rồi”. Tôi vùng vẫy trong nước. Nhưng không thể bơi tiếp. Không biết bản thân đã uống biết bao nhiêu là nước. Trong lúc mê man, tôi nghe thấy một giọng nói quen thuộc “Lâm ơi, em ơi! Mau tỉnh lại đi em!”. Cho đến khi tỉnh táo thì tôi đã thấy anh Hoàng trước mặt mình. Khuôn mặt của anh đầy lo lắng. Hình như chính anh Hoàng là người đã cứu tôi. Tôi dần dần tỉnh lại. Tôi thấy mọi người xung quanh đều thở phào nhẹ nhõm. Có tiếng nói cất lên “Anh Hoàng tài thật, ở khoảng cách xa như vậy mà đã cứu được Lâm một cách thần kỳ!”. Có tiếng hưởng ứng “Đúng vậy!”, “Đúng vậy!”… Tôi mỉm cười, lòng đầy tự hào rồi nhìn anh Hoàng, khẽ nói “Cảm ơn anh!”. Nhờ có trải nghiệm ngày hôm đó, tình cảm của hai anh em càng trở nên thắm thiết. Không chỉ vậy, anh Hoàng còn quay trở lại tập luyện để chuẩn bị cho cuộc thi bơi dành cho thiếu niên sắp diễn ra. Một trải nghiệm nhỏ nhưng đem đến cho anh em tôi thật nhiều điều tốt đẹp. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ về người thân – Mẫu 4 Trong cuộc sống, chúng ta sẽ có rất nhiều những trải nghiệm đáng nhớ. Đối với tôi, trải nghiệm bên cạnh những người thân trong gia đình là đẹp đẽ và đáng quý nhất. Gia đình em có bốn thành viên bố, mẹ, em và em trai. Bố mẹ lúc nào cũng yêu thương và lo lắng, chăm sóc cho em. Nhưng mẹ là người dạy cho em rất nhiều điều bổ ích. Chủ nhật tuần trước là ngày sinh nhật của bố. Em đã giúp mẹ lên kế hoạch để tổ chức sinh nhật cho bố. Anh trai sẽ phụ trách trang trí nhà cửa, chuẩn bị quà. Còn em và mẹ sẽ phụ trách chuẩn bị các món ăn. Chiều hôm đó, bác Hoàng – hàng xóm của gia đình đã giúp em rủ bố đi chơi đá bóng. Mọi người trong gia đình sẽ có khoảng ba tiếng để chuẩn bị. Anh trai đã dọn dẹp và trang trí nhà cửa. Em đã cùng với mẹ nấu một bữa ăn thịnh soạn. Em giúp mẹ một số công việc vặt như nhặt và rửa rau, băm thịt. Sau hơn một tiếng đồng hồ bận rộn trong căn bếp của mẹ. Em và mẹ đã nấu được một bàn ăn thật hấp dẫn. Rất nhiều món ăn mà bố thích như sườn xào chua ngọt, thịt bò xào măng, cua rang me… Đặc biệt là món trứng rán nhồi thịt – món ăn bố thích nhất do chính tay em làm. Tất nhiên mẹ đã ở bên cạnh để hướng dẫn em hoàn thanh. Một bàn ăn hấp dẫn đã được sắp xếp đâu vào đây. Em cảm thấy để nấu được một bữa ăn thịnh soạn thật sự rất kì công. Nhờ vậy, em hiểu rằng mẹ đã vất vả như thế nào. Khi bố trở về nhà, bố đã cảm thấy rất bất ngờ khi nhận được món quà đặc biệt từ ba mẹ con. Gia đình em đã có một bữa ăn vui vẻ, ấm áp. Ăn cơm xong, em cùng với anh trai dọn dẹp, rửa bát. Sau đó, cả nhà cùng ngồi trò chuyện với nhau ở phòng khách. lâu lắm rồi, em mới cảm thấy hạnh phúc như vậy. Lần đầu tiên, em đã có một trải nghiệm thật thú vị – giúp mẹ nấu ăn. Em đã nhận ra công việc nội trợ không hề dễ dàng. Em cảm thấy yêu thương mẹ nhiều hơn. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em về người thân – Mẫu 5 Tết năm nay, em đã có một trải nghiệm thú vị cùng với mọi người trong gia đình. Hai mươi tám Tết, cả nhà em đã cùng nhau đi chợ hoa xuân. Đây là lần đầu tiên, em được đi chợ hoa. Theo lời mẹ kể, từ hai mươi lăm đến ba mươi tết, khi ra đường là đã thấy các hàng bán hoa. Những người người đến xem đông như trẩy hội. Chợ hoa ngày cuối năm nhộn nhịp và náo nhiệt không kém các khu chợ ẩm thực Tết. Hai anh em háo hức theo chân bố mẹ đi ngắm hoa. Những dãy đào, dãy quất được xếp thẳng tắp. Gương mặt người bán, kẻ mua đều tươi rói, hớn hở vì một mùa xuân mới lại sắp về. Bên cạnh những gian hàng bán đào và quất là các gian bán hoa tươi. Các loại hoa được bày bán rất đa dạng. Hoa hồng, hoa cúc, hoa vi-ô-lét, hoa lan, hoa dơn, hoa thược dược… Tất cả tạo nên một bức tranh nhiều màu sắc cho chợ hoa. Người bán hồ hởi mời chào khách mua hoa, người mua vừa chiêm ngưỡng những đóa hoa đẹp nhất vừa đắn đo lựa chọn những bó hoa đủ mọi sắc màu. Người ta đi chợ hoa như đi trẩy hội để dành cho mình những sắc hương đẹp nhất mang về trang hoàng và mang không khí tết về với gia đình. Đông đúc nhất phải là những khu bán đào, mai và quất. Bởi đây là những loại cây đặc trưng của ngày tết, nên mọi người đều muốn mua một chậu đào, mai hoặc quất về chơi Tết. Những chậu cây được tạo với nhiều hình dáng độc đáo. Những nụ hoa đào, hoa mai đã bắt đầu bung nở trong những cơn mưa xuân. Bố mẹ đang ngắm một chậu đào. Còn em và chị gái thì mải chụp những bức ảnh đẹp nhất. Rất lâu sau, bố em cũng chọn được một chậu đào rất đẹp. Khi bố mẹ mang chậu hoa về, em cảm thấy rất thích nó. Đã bao lâu nay, Tết trở thành một lễ hội nằm trong niềm mong đợi và không thể thiếu của con người Việt Nam. Và những khu chợ hoa cũng đã trở thành một nét đặc trưng không thể thiếu của những ngày tết. Tôi đã có một trải nghiệm thật hấp dẫn vào Tết năm nay. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em ngắn – Mẫu 6 Mỗi người đều có rất nhiều những trải nghiệm đáng nhớ. Nhưng chắc hẳn những trải nghiệm cùng với người thân trong gia đình luôn đẹp đẽ nhất. Chắc hẳn mỗi người đều nhớ như in về lần đầu tiên đi học. Tôi cũng vậy. Sáng hôm đó, tôi thức dậy từ rất sớm. Sau khi ăn sáng xong, tôi đeo chiếc cặp mới để chuẩn bị đến trường. Đúng bảy giờ, ông nội chở tôi đi học trên chiếc xe đạp cũ. Đường phố hôm nay thật tấp nập. Tôi thì cảm thấy vô cùng háo hức. Tôi mặc bộ đồng phục mới, đi đôi dép mà mẹ đã tặng cho tôi. Ông nội đi gửi xe rồi dắt tôi vào trường. Cô giáo đã đứng ở cửa lớp để đón chào học sinh mơi. Tôi nhìn cô giáo, rồi quay lại nhìn ông. Ông mỉm cười, và còn nói lời động viên tôi – Đi đi cháu, ông tin cháu gái của ông! Khi nghe ông nói, tôi như được tiếp thêm sức mạnh. Tôi chào tạm biệt ông và ngồi vào chỗ theo sự sắp xếp của cô. Tiết học đầu tiên, cô giáo yêu cầu cả lớp sẽ tự giới thiệu về bản thân. Tôi nhớ đến lời ông nội dặn phải luôn tự tin. Tôi đã giới thiệu cho cô giáo và các bạn nghe về bản thân. Sau khi tiết học kết thúc, các thành viên trong lớp đã thêm hiểu nhau hơn. Những tiết học sau đó đều rất vui vẻ. Chúng tôi chăm chú lắng nghe tiếng cô giáo giảng bài. Sau đó, cô giáo yêu cầu cả lớp đọc đồng thanh theo cô. Giọng đọc của cả lớp nghe thật to và rõ ràng. Tiết học đầu tiên thật suôn sẻ. Tôi còn hăng hái giơ tay phát biểu và được cô giáo khen nữa. Điều đó khiến tôi rất hạnh phúc. Chiều về, khi nhìn thấy ông nội, tôi sung sướng chạy ùa vào lòng ông. Trên đường về nhà, tôi kể cho ông nghe về buổi học đầu tiên. Ông còn khen tôi ngoan ngoãn. Tôi cảm thấy hãnh diện lắm. Ngày đầu tiên đi học thật tuyệt vời. Nhờ có ông nội, tôi đã trở nên tự tin hơn, hòa đồng hơn. Tôi sẽ cố gắng học tập thật tốt để ông nội cảm thấy tự hào về cháu gái của mình. Viết một đoạn văn kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em – Mẫu 7 Trong gia đình, người tôi gần gũi nhất có lẽ chính là anh trai. Tôi và anh trai đã có rất nhiều những trải nghiệm đáng nhớ cùng nhau. Anh trai của em năm nay mười tám tuổi. Tên của anh là Nguyễn Trung Hiếu. Anh có dáng người cao ráo nhưng hơi gầy. Khuôn mặt trái xoan. Vầng trán cao và chiếc mũi thẳng. Anh không chỉ đẹp trai mà còn học rất giỏi. Suốt mười hai năm liền anh đều đạt học sinh giỏi. Trong nhà khắp nơi đều lưu giữ bằng khen của anh. Bên cạnh đó, anh tôi chơi thể thao rất giỏi, nhất là với bộ môn bóng đá. Ước mơ của anh là trở thành một cầu thủ chuyên nghiệp. Trước đây, tôi thường thấy anh mỗi buổi chiều đi học về là lại theo các anh trong xóm đi đá bóng. Trận đấu nào anh tham có anh tham gia thì đội nhà cũng đều chiến thắng. Hiện nay, anh đã có cơ hội thi đấu cho câu lạc bộ bóng đá của thành phố. Mọi người trong gia đình đều rất tự hào về anh. Dường như mọi sự chú ý đều hướng đến anh. Đã có lúc, tôi cảm thấy vừa ngưỡng mộ lại vừa ghen tị với anh. Tôi cũng muốn trở thành một cầu thủ bóng đá. Một lần nọ, anh rủ tôi ra sân vận động chơi. Chúng tôi cùng nhau chạy bộ để rèn luyện sức khỏe. Sau đó, anh còn dạy tôi đá bóng. Tôi rất bất ngờ nhưng cũng chăm chú lắng nghe, làm theo những điều anh dạy. Anh còn nói rằng từ hôm nay anh sẽ dạy tôi về bóng đá. Tôi đã học được rất nhiều kiến thức bổ ích về kĩ năng đá bóng. Tôi vui lắm, và rất cảm động. Không ngờ anh trai lại quan tâm tôi như vậy. Điều đó khiến tôi cảm thấy phải cố gắng hơn để có thể giống như anh. Trải nghiệm này đối với tôi thật bổ ích. Cũng nhờ như vậy mà tôi cảm thấy yêu quý anh trai của mình nhiều hơn. Tôi sẽ tiếp tục cố gắng để có thể thành công như anh trai của mình. Hãy kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em ngắn – Mẫu 8 Tôi có rất nhiều kỉ niệm đẹp về những người thân trong gia đình. Những kỉ niệm đó đã đem lại cho tôi rất nhiều bài học quý giá về cuộc sống. Người tôi gắn bó nhất trong gia đình là anh trai của tôi. Hiện tại, anh trai tôi đang là một sinh viên đại học. Anh tên là Tùng. Anh không chỉ đẹp trai mà còn học rất giỏi. Nếu nói đến học lực thì anh là một tấm gương điểm sáng để cho lũ trẻ em hàng xóm noi theo. Nhưng nhắc đến anh trai, tôi sẽ nghĩ về những trải nghiệm cùng anh thực hiện khi còn nhỏ. Nhớ nhất là khi tôi lên năm tuổi, anh trai đã đưa tôi đi câu cá ở con sông gần làng. Đây là lần đầu tiên tôi được đi câu cá. Chính vì vậy, tôi cảm thấy rất háo hức. Đầu tiên, hai anh em đã đi ra vườn để đào giun đất làm mồi câu. Sau đó, cả hai cùng nhau ra sông câu cá. Anh Tùng đã dạy tôi cách gắn mồi câu, cách câu cá. Khi nhìn anh làm, tôi cảm thấy vô cùng khâm phục. Anh trai của tôi thật giỏi. Chúng tôi đã ngồi câu rất lâu. Vì là lần đầu tiên, nên tôi còn gặp phải nhiều khó khăn. Từ việc gắn lưỡi câu, mồi câu… Nhưng nhờ có anh Tùng kiên nhẫn dạy mà lần đầu tiên tôi đã câu được một con cá. Đó là một trải nghiệm thật tuyệt với thêm Tại Sao Phải Làm Chủ Bản Thân Là Gì, Học Cách Làm Chủ Bản Thân, Làm Chủ Cuộc Đời Bố mẹ bận rộn công việc, anh trai là người luôn dạy cho tôi nhiều điều bổ ích. Không chỉ giảng bài cho tôi, anh còn dạy tôi học võ nữa. Anh bảo con gái phải biết tự bảo vệ bản thân mình. Biết bao nhiêu là kỉ niệm đẹp đẽ như vừa mới xảy ra thôi. Những năm anh học đại học, phải xa nhà thường xuyên, tôi thấy nhớ anh. Nhớ những lúc anh nấu cơm dỗ tôi ăn khi tôi bị ốm còn bố mẹ bận công chuyện, những lần anh dạy tôi học bài… Nhờ có anh mà tuổi thơ của tôi luôn cảm thấy hạnh phúc. Đối với tôi, anh trai là một người vô cùng quan trọng. Tôi luôn dành cho anh sự yêu mến, tự hào. Và tôi mong rằng chúng tôi sẽ có thêm nhiều kỉ niệm hạnh phúc hơn nữa. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ nhất của em trong mùa hè vừa qua Tôi đã đến thăm Vịnh Hạ Long với gia đình vào mùa hè năm ngoái trong kỳ nghỉ. Lâu lắm rồi mới có kỳ nghỉ hè thoải mái như vậy. Để chuẩn bị cho chuyến đi, tôi đã chuẩn bị quần áo, đồ ăn … từ hôm trước. Xe xuất bến lúc 5h30 và gia đình tôi đã có mặt tại điểm hẹn từ 5h. Cứ tưởng mình đến sớm nhưng không ngờ nhiều gia đình khác cũng đến trước, bố xách vali to, mẹ xách đồ ăn, tôi và em xách ba lô nhỏ. Lưu trữ một vài thứ nhỏ. Dọc đường từ Hà Nội đến Quảng Ninh, trước mắt tôi là một bức tranh hùng vĩ đầy xúc động. Một tiếng đồng hồ trôi qua trong lúc xe quay vòng giữa cầu và núi đá nhỏ, đoàn bắt đầu tham quan động bằng thuyền. Từ những vòm đá cao nhất đến cầu vồng đầy màu sắc của những cột đá và thạch nhũ, tôi đã nghe nói rằng những hang động đẹp nhất là Dowwood Caves. Đây là một cung điện phong trần quanh co, một giọt nước từ thạch nhũ rơi xuống cũng đủ phá vỡ sự tĩnh lặng. Thế là cả buổi sáng, tôi và gia đình đi thăm thú các hang động và mọi người bắt đầu chụp ảnh cảnh đẹp từ đây, vội vàng lên xe chạy về nhà nghỉ. Mọi người trong đoàn xuống xe thu dọn hành lý, trong lúc chờ CEO liên hệ đi vệ sinh, có khoảng hai đứa trẻ tiểu học lớp 2 hoặc lớp 3 đang chạy quanh ruộng hoa. Tôi, đứa con gái nghịch ngợm nhất, theo đuổi bạn bè và nhắc đi nhắc lại về mẹ nhưng nó không nghe lời và chỉ thích chơi với bạn. trở ngại! Tại sao trưởng đoàn giữ liên lạc lâu như vậy và cả đoàn định gặp nhau, nhưng từ xa, các hướng dẫn viên đã lấy chìa khóa của mình. Chiều cả nhà ra vườn hoa chụp ảnh kỷ niệm rồi lên núi gần nhà nghỉ Thăng Long’ để ngắm cảnh. , Tôi và Tôi được quay riêng. Khi lấy nó, nó nói – Này, tôi hơi ăn ảnh! Tôi trả lời – Này! không chắc. Nghe vậy, nhiếp ảnh gia nói – Cả hai ngừng tranh cãi và thấy họ đều ăn ảnh. Hai người đã thi đấu như vậy, và cuối cùng, hai người trong bức ảnh trông như những kẻ ngốc. Chụp ảnh xong cả nhà đi chợ mua tôm cá gọi là nghỉ hè. trở ngại! Chợ Hạ Long nhộn nhịp hơn Hà Nội. Khi chợ bắt đầu, hàng loạt gian hàng xếp hàng dài chào khách, bày bán dưa hấu, cá, tôm, thịt,…. Tuy nhiên, các vựa tôm, cá là nhộn nhịp nhất vì hầu hết du khách đều muốn mua quà về dịp lễ. Tôi và mẹ nhìn quanh cửa hàng quần áo trẻ em cạnh khu đồ ngọt và thấy khá nhiều người mua, đặc biệt là các bậc phụ huynh mua quần áo cho con. Khi hai đứa trẻ thấy mẹ mắng vì có hai đứa con lang thang, chúng liền nói với mẹ rằng hãy chăm sóc bé Me thật tốt để không bao giờ bị lạc nữa. Vào buổi tối, đèn được bật lên và tôi, mẹ và bé Mi đi uống trà ở quán cạnh khách sạn nơi gia đình đang ở. Cha tôi đọc báo và xem TV trong phòng nghỉ. Thời gian trôi qua, đoàn bắt đầu trở về Hà Nội. Sự quyến rũ của Vịnh Hạ Long khiến nó trở thành điểm đến quanh năm của du khách trong và ngoài nước. Mọi người tham quan nơi này, nghỉ ngơi, tắm biển… và ai cũng sảng khoái, mãn nhãn với kỳ quan thế giới. Ngoài nội dung ở trên, các em cũng có thể tìm hiểu thêm bài Tự Tình – Hồ Xuân Hương, Kể về chuyến thăm các di tích lịch sử chuẩn bị lên lớp trong SGK Tiếng Việt lớp 5. Ngoài ra, phân môn Chính tả Rừng xanh trong chương trình Tiếng Việt lớp 5 là những tiết học quan trọng mà các em cần đặc biệt lưu ý. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ mà em đã trực tiếp trải qua Mỗi lần về quê thăm ông bà ngoại là một trải nghiệm đáng nhớ. Vùng quê yên bình mang đến nhiều điều tuyệt vời và thú vị. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ mà em đã trực tiếp trải qua Buổi sáng thức dậy bạn sẽ cùng người ấy dạo bước qua cánh đồng lúa bạt ngàn và cảm nhận hương lúa mới nở. Đồ ăn ngon do một người bà giản dị nhưng chân thành chuẩn bị. Chiều thả diều câu cá ngoài đồng cùng lũ bạn trong xóm. Có rất nhiều kỷ niệm đẹp, nhưng có thể có một số vẫn còn đó cho đến nay. Tôi nhớ khi tôi mười tuổi. Tôi và anh trai rủ nhau đi câu cá. Tôi và anh trai đang câu cá được một lúc thì nghe tiếng hô lớn. Có một nhóm học sinh đang chơi bơi ở phía xa. Tôi chạy đến nơi tổ chức cuộc thi. Đó là một buổi tụ tập của những người hàng xóm mà tôi gặp hôm trước. Tôi đã rất quan tâm đến việc tham gia. Tôi mời ngay anh Hoàng nhưng anh ấy từ chối. Tôi là Mr. Tôi biết tại sao Hoàng từ chối tham gia. Trước đó, anh từng đạt giải nhất các cuộc thi bơi lội của thành phố. Anh ấy thích bơi lội. Bạn bè và người thân đều nói anh tài giỏi. Tuy nhiên, một sự cố đã đưa anh ta phải dừng lại. Điều đó làm tôi rất buồn … Đội thi của chúng tôi gồm 5 người. Trọng tài là người hàng xóm thân thiết nhất của tôi, Tuấn. Hiệp đấu bắt đầu khi trọng tài thổi còi. Hai vận động viên chạy trong tư thế chuẩn bị nhanh chóng nhập cuộc. Tiếng reo hò, cổ vũ vang dội cả khúc sông. Đối thủ ngang tài ngang sức không thua kém vẫn bơi song song với nhau. Tôi cố gắng bơi hết sức có thể. Đột nhiên, tôi cảm thấy tê bì ở chân trái. Tôi bơi chậm và từ từ ngã trở lại. Tôi hoảng hốt nghe ai đó hét lên “Hình như Lâm bị co giật”. Tôi vùng vẫy trong nước. Tuy nhiên, anh không thể tiếp tục bơi. Tôi không biết mình đã uống bao nhiêu nước. Trong lúc mê man, tôi nghe thấy một giọng nói quen thuộc. “Tình yêu của tôi Tình yêu của tôi! Dậy đi! ”Cho đến khi tỉnh lại, tôi đã thấy ông Hwang ở trước mặt, vẻ mặt lo lắng, chính là ông Hwang đã cứu tôi. Tôi thức dậy từ từ. Tôi thấy mọi người xung quanh thở phào nhẹ nhõm. “Anh ấy tài năng đến mức đã cứu Ram từ một khoảng cách xa như vậy một cách thần kỳ!” Một giọng nói vang lên. “đúng rồi!”… Tôi mỉm cười tự hào, nhìn anh Hoàng và nói nhỏ “Cảm ơn anh!”. Tình cảm của hai anh em ngày càng bền chặt vì trải nghiệm ngày đó. Ngoài ra, anh Hoàng đã trở lại tập luyện để chuẩn bị cho giải bơi lội cấp cơ sở sắp tới. Đó là một kinh nghiệm nhỏ, nhưng nó đã mang lại cho tôi và các anh em của tôi rất nhiều điều tốt đẹp. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ ngày đầu tiên đi học Trong cuộc sống, kiến thức rất quan trọng trong cuộc sống của chúng ta. Tuy nhiên, không phải ai trong chúng ta cũng được đến trường mà còn rất nhiều người nghèo không có điều kiện đến trường. Và tôi là một trong những người may mắn được đến trường và được truyền thụ nhiều kiến thức cũng như những bài học đạo đức thú vị. Vì vậy đối với em kỉ niệm ngày đầu tiên đi học là một khoảnh khắc tuyệt vời, ấn tượng và khó quên trong lòng. Bây giờ, dù đang học lớp 8 tiểu học nhưng hễ nghe tiếng trống là em lại cất lên “Đồng… 9. 9 .. Mặt trời hai nghìn bốn trăm lẻ bảy Ngày tựu trường. , Tôi lo lắng và nói, “Làm sao chúng ta đến được trường này?”, “Bạn của tôi có phải là bạn tốt không?” Không? ”,“ Giáo viên có phải là người xấu không? ” Và tôi cứ nghĩ về nhiều thứ khác nhau liên quan đến trường học, … Và những ngày này bố mẹ tôi rất bận, vì vậy không phải là công việc mà là ngày đầu tiên đi học, vì vậy bố đã đi mua bìa, nhãn dán và vở, và mẹ đã đi mua sách giáo khoa, không nghĩ ra được, tôi xé bìa phong bì, trong nháy mắt nước mắt trào ra, nhưng nhờ có mẹ an ủi, dỗ dành mà nước mắt ngừng trôi, ba tôi đã dạy tôi cách gói. Em ghi tên mình vào nhãn Ôi, rồng bay phượng múa đẹp quá. Và tôi nhớ mình đã vô tình làm đổ mực trên máy tính xách tay của mình. Tôi đã khóc nhiều hơn cả khi tôi xé bìa. Sau đó, em gái tôi đã an ủi tôi trong vài phút cho đến khi tôi ngừng khóc. Máy tính xách tay, sách giáo khoa, bút và cặp sách đều được cung cấp. Phải một lúc sau tôi mới chìm vào giấc ngủ vì đêm không ngủ được. Buổi sáng thức dậy và làm vệ sinh cá nhân, bố chở tôi đến trường và tặng cho tôi một quả bóng xinh xắn với nụ cười trên môi. Tôi thấy học sinh đến trường với khuôn mặt rạng rỡ và vui vẻ. Khi khoác lên mình bộ đồng phục học sinh đẹp, bạn cảm thấy tự tin hơn. Tôi thấy trường chúng tôi khang trang và đẹp đẽ. Cây cao có màu đỏ thẫm. Có bốn chiếc xích đu ở bốn góc sân trường. Tim tôi đập rộn ràng khi nghe tiếng trống khai trường vang lên “Tông… chuẩn bị… chuẩn bị”. Toàn trường bắt đầu xếp hàng ngay ngắn ra sân. Và tôi không biết nó va vào đâu, nhưng quả bóng bay tôi mang theo đã bị vỡ. Tôi cố gắng không khóc. May mắn thay, một người bạn ngồi cạnh tôi đã phát hoa cho buổi diễu hành. Sau màn diễu hành, cô giáo chủ nhiệm đón các bạn trong lớp, bạn hoa đi trước ngồi cạnh tôi. Mùi lạ của một cuốn vở mới đột nhiên tràn ngập khắp lớp học. Tôi nghĩ giải lao khoảng 15 phút. Tôi ngồi thụp xuống lớp, không biết mình đang chơi với ai. Chơi game gì mà một nhóm bạn rủ rê. Thật xúc động! Khi ra về, tôi chào tạm biệt những người bạn mới và lên xe. Bóng anh biến mất em thấy lòng xao xuyến lạ thường. Đó là ngày đầu tiên đi học của tôi. Những kỉ niệm tuyệt vời đó luôn đọng lại trong tâm trí tôi và cũng thôi thúc tôi học tập tốt hơn. Vì vậy, để không phụ lòng cha mẹ, em nguyện học thật giỏi. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ trong học tập Năm ngoái tôi đã có một trải nghiệm rất đáng nhớ. Trải nghiệm đó đã thay đổi tôi rất nhiều. Từ trước đến nay, tôi luôn là một học sinh rất kém trong môn Thể dục. Tất cả mọi người, kể cả tôi, đều nghĩ như vậy. Và tôi luôn nghĩ rằng mình không thể khá hơn được nữa. Mọi thứ thay đổi cho đến khi có một buổi tập thể dục vào năm ngoái. Hôm đó, tôi gặp một giáo viên mới, Mr. Tôi học với Hùng. Như thường lệ, khi bạn chơi bóng chuyền trên sân, bạn đứng nhìn và giúp nhặt bóng. Heung nhìn thấy điều này và gợi ý rằng anh ấy nên đến sân chơi với bạn bè của mình. Nghe vậy, tôi vừa ngạc nhiên vừa sợ hãi. Nhưng cô giáo vẫn kiên quyết đề nghị tôi ra sân đá bóng cùng bạn. Lúc đầu, anh ta cứ loay hoay chân tay mà không bắt được một quả bóng nào. Tuy nhiên, anh Hùng vẫn không ngại và tỏ ra nhẫn nhịn. Những người bạn trên sân cũng im lặng chờ đợi tôi như thể họ đang cổ vũ cho tôi. Vì vậy, đến cuối buổi tập, tôi đã cản phá thành công hơn 10 quả bóng và thậm chí còn ghi được một điểm cho đồng đội. Nó thực sự tuyệt vời, tôi thực sự hạnh phúc. Hóa ra tôi có thể chơi bóng như các bạn, nhưng không phải là không thể. Kể từ ngày đó, tôi dần tự tin và chăm chỉ hơn trong các giờ học Thể dục của mình. Tôi cũng dành nhiều thời gian hơn vào mỗi buổi tối để chạy và tập thể dục nhiều hơn. Nhờ đó, tôi bắt đầu chơi bóng từng chút một trong giờ học thể dục và lớp học cùng các bạn. Tất cả là nhờ trải nghiệm tuyệt vời trong ngày. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ khi đi du lịch Ngày 2/9, kỷ niệm 75 năm Quốc khánh, tôi về thăm Hà Nội với sự cho phép của bố mẹ. Đây là một chuyến đi rất bổ ích và ý nghĩa. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ khi đi du lịch Mẹ tôi đã chuẩn bị mọi thứ tôi cần cho chuyến đi cách đây vài ngày. Sáng hôm sau cả nhà lên đường đúng 7h. Từ quê tôi đến Hà Nội mất khoảng một giờ đồng hồ. Tôi ngồi trong xe và nhìn xung quanh. Đường phố Hà Nội đông đúc quá, hàng quán ven đường rất đẹp. Nơi đầu tiên gia đình chúng tôi sẽ đến thăm là mộ của Bác Hồ. Khi đến mộ ông Hồ, bạn có thể cảm nhận được không khí rất trang nghiêm. Mọi người đến thăm một số lượng lớn các ngôi mộ. Người dân xếp hàng dài để được gặp Bác. Họ đến từ khắp nơi trên đất nước. Bên ngoài trời khá nắng, nhưng cảm giác vẫn rất tuyệt. Tôi và bố mẹ xếp hàng dài để vào lăng. Khoảng một giờ sau, gia đình cô vào lăng. Bên trong mộ ông Hồ khá lạnh. Tất cả những người lính đứng gác rất nghiêm túc. Đây, Bác Hồ đang nằm. Khuôn mặt của cô chú tốt bụng như thế nào? Râu dài, tóc bạc. Vầng trán cao và rộng. đôi môi đang cười Nhìn thấy anh ấy nằm xuống khiến tôi cảm thấy trân trọng và tự hào vô cùng. Sau khi viếng mộ Bác, chúng tôi cũng đến Hồ Gươm. Hồ nằm giữa trung tâm thành phố. Diện tích hồ khá rộng. Nước hồ trong xanh và phẳng lặng. Đôi khi gió có thể làm gợn sóng mặt hồ. Xung quanh hồ là những hàng cây cổ thụ được trồng theo thời gian. Xung quanh hồ có đền Ngọc Sơn, tháp Rùa và đài Nghiên cổ kính. Cầu Thê Húc sơn đỏ, cong như con tôm. Qua cầu Thê Húc là đền Ngọc Sơn cổ kính, uy nghiêm. Trước cổng chùa là cây đa cổ thụ có tuổi đời vài ba năm. Giữa hồ là Tháp Rùa kiến trúc vô cùng độc đáo. Sau chuyến đi này, tình yêu và niềm tự hào về đất nước của tôi ngày càng lớn mạnh. Tôi muốn đi du lịch nhiều hơn với bố mẹ. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em với thầy cô giáo Tôi có biết bao kỉ niệm vui buồn dưới mái trường thân yêu thuở cắp sách đến trường. Tuy nhiên, kỷ niệm mà tôi sẽ không bao giờ quên trong suốt cuộc đời này là kỷ niệm về người thầy đã nắm tay tôi say sưa và miệt mài viết khi tôi học viết vào lớp một. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em với thầy cô giáo Năm 6 tuổi, tôi bước vào năm thứ nhất với tâm trạng háo hức. Tôi học cách đọc rất nhanh. Bạn chỉ có thể nghe giáo viên đọc nó một lần và sau đó đọc theo. Nhưng viết lách là một hành trình khó khăn đối với tôi. Tôi thuận tay trái. Ngay từ khi còn nhỏ, mẹ đã dạy tôi cầm bút bằng tay phải. Nhưng bất cứ khi nào không có ai nhìn, tôi đổi chủ. Cô giáo đầu tiên của tôi tên là Ngọc. Đúng như tên gọi của mình, cô ấy xinh đẹp, rạng rỡ, ngọt ngào và dễ mến. Cô ấy biết tôi thuận tay trái, vì vậy cô ấy thường xuống bàn của tôi để xem tôi viết gì. Khi bước vào học kỳ hai, chúng ta luyện viết các chữ cái thường và viết các bài chính tả dài. Những con chữ dần được viết nguệch ngoạc. Trong giờ học chính tả hôm đó, cô ấy chép từ tròn từ bảng đen và chúng tôi chép vào vở. Vì cô ấy không để ý, tôi lại chuyển sang viết. Sau giờ học, Ms. Ngọc trả lại bài chính tả cho chúng tôi. Cô ấy bắt đầu bình luận. Đột nhiên cô ấy nhắc đến anh. “Hôm nay, bạn Gia Bảo của bạn đã cải thiện được khả năng viết lách. Nhưng bạn dường như đang quên một điều”. Tôi hoảng sợ nhìn xuống. Với tà áo dài thướt tha, cô bước đến bàn và nói “Khi viết, bạn có nhớ mình đã viết gì và cách cầm bút không?” Cả lớp đồng thanh lặp lại những gì cô đã nói với cô. cô ấy nói một lần nữa. “Nhưng bạn Gia Bảo vẫn quên. Hôm nay bạn ấy chê Gia Bảo trong lớp”. Sau đó, cô ấy nhìn thẳng vào tôi và nói, “Tôi mong Gia Bảo nhớ lại những gì tôi đã nói với cô ấy”. Một số người bạn của tôi đã cười một cách khó chịu. Khi nghe những lời đó, khuôn mặt cô ấy nóng lên, nước mắt cô ấy trào ra và những trang viết tay của cô ấy nhăn lại. “Hôm nay tôi thấy các chữ cái của bạn được làm tròn đều nhau. Bạn viết hay hơn nhiều bạn bè của tôi.” Cô ấy nói nhẹ nhàng. lớp im lặng. Tôi nhận được lời khen và cảm thấy thoải mái, vì vậy tôi đã nôn ra cơn tức giận của đứa con trai hiếu chiến của mình. Kể từ đó, tôi đã luyện viết tay phải của mình một cách nhất quán. Khi tôi học lớp hai của trường tiểu học, tôi đã có thể viết những câu rất gọn gàng. Dù bây giờ tôi không còn được học cùng cô nhưng những bài học thú vị hay những lời dạy ân cần của cô vẫn còn in sâu trong trái tim tôi. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em về một người bạn mà em nhớ mãi Mỗi chúng ta đều có những trải nghiệm quý giá trong cuộc sống. Qua những trải nghiệm như vậy, mọi người rút ra được điều gì đó quý giá cho bản thân. Kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của em về một người bạn mà em nhớ mãi Bạn thân nhất của tôi là Minha. Chúng tôi là hàng xóm và bạn học. Điều đó làm cho tình bạn của họ bền chặt hơn. Min-ha là một người bạn hiền lành và ít nói, trong khi tôi năng động và hướng ngoại. Haha và tôi thường giúp đỡ nhau khi học và trở thành bạn của nhau. Tôi nhớ một lần khi tôi mải mê xem phim mà quên mất việc học. Hôm sau, cô giáo yêu cầu cả lớp làm bài kiểm tra 15 phút. Tôi ngồi đó và không thể làm gì cả. Thấy vậy, Minha đã bí mật tát vào tay tôi. Thì ra là Hà muốn copy bài của bạn. Tôi thậm chí còn không nghĩ về nó và chỉ sao chép bài viết của Haha. Khi nhận xét về bài thi ở lớp tiếp theo, cô giáo nói – Tôi rất lấy làm tiếc vì trong lớp vẫn còn hiện tượng chép bài. Min-ha và Tu-chan, bạn có gì muốn nói với tôi không? Khi nghe bà Evà nhắc đến tên chúng tôi, chúng tôi rất lo lắng. Cả lớp bắt đầu bàn tán xôn xao. Cô giáo nói tiếp – Cô thường dạy học sinh trung thực trong các kỳ thi. Có thể xóa điểm nếu kết quả thi không tốt. Nhưng nếu bạn lừa dối, cô ấy sẽ không bao giờ tha thứ cho bạn. Sau khi nghe thầy nói, tôi biết mình phải chịu trách nhiệm. Tôi ngay lập tức đứng dậy và nói với cô giáo. – Cô ơi … Là tôi theo học bài của Minha! – Không … Cô ơi, em có bạn Thu Trang của em đi theo học ạ! Sau đó giáo viên nói – Thu Trang rất biết nhận lỗi. Thật sự tốt. Nhưng Min-ha cũng sai khi để bạn chép bài trong lớp. Lần này chúng ta hãy làm một bài kiểm tra khác. Lần sau bạn có bị ốm không? Cả hai chúng tôi đều thở phào nhẹ nhõm. Đó là một trải nghiệm đáng nhớ đối với tôi. Kể từ đó, tôi luôn cố gắng không mắc phải sai lầm đó. Tình bạn với Min-ha ngày càng thân thiết.
kể lại một trải nghiệm của em với người thân